Hồn Đế Võ Thần: Tổng Hợp Câu Nói (5)

Phong Miên | | 1109

Trích dẫn kinh điển Huyền huyễn Xuyên qua Phế tài Xây dựng thế lực

Hồn Đế Võ Thần là bộ tiểu thuyết đông phương huyền huyễn ra đời 2017 và được hoàn thành vào cuối tháng 2/2022 của tác giả Tiểu Tiểu Bát, toàn văn 5217 chương kể về con đường thành tựu Võ Thần của nam chính Tiêu Dật

Sóng vai đồng hành

 

206.

“Ta khổ tu hai năm, xông xáo bốn phía, trải qua gian khổ. Mới có tu vi hôm nay. Ta chỉ vì tìm Tử Viêm, ganh đua cao thấp. Hắn, cũng là người ngươi dám chửi bởi?” —— Chung Vô Ưu

207.

“Thiên tài có thể để cho bản công tử đặt vào trong mắt, duy nhất một người Tử Viêm Dịch Tiêu.” —— Chung Vô Ưu

208.

“Ta nhất định phải đánh bại bọn họ, nhất định phải tiến vào kiếm tông. Trước khi gặp được Tử Viêm, ta sẽ không bại, sẽ không thua. Tử Viêm, chưa từng thua trận, Chung Vô Ưu ta, cũng không thể kém hơn hắn.” —— Chung Vô Ưu

209.

“Kiếm Chủ Bắc Sơn, ta rất nhanh sẽ đuổi kịp ngươi, thậm chí hơn xa ngươi. Có thể sánh vai cùng Tử Viêm, chỉ có một mình ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.” —— Chung Vô Ưu

210.

“Có tên biến thái Tiêu Dật này ở đây, chúng ta sợ cái gì?” —— Chung Vô Ưu

211.

“Ta đã cho ngươi bao nhiêu thời gian? Ta đã cho ngươi bao nhiêu cơ hội? Ta nổi điên? Tên khốn kiếp nhà ngươi lừa gạt ta bao lâu? Lão tử chờ ngươi bao nhiêu năm? Lúc ngươi là Tử Viêm Dịch Tiêu, lão tử chờ ngươi, ngươi còn lừa gạt. Lúc ngươi là Tiêu Dật, lão tử chờ ngươi, ngươi vẫn lừa gạt. Lúc thành Song Sinh Tử, lão tử vẫn là chờ, ngươi vẫn lừa gạt. Bao nhiêu năm rồi? Hai mươi năm, không, hơn hai mươi năm... ngươi lừa gạt lão tử hơn hai mươi năm. Mà lúc này gấp gáp? Thời gian của lão tử không phải là thời gian?” —— Chung Vô Ưu

212.

“Sư đệ ta thiếu nửa sợi lông, ta không tha cho các ngươi.” —— Thanh Lân

213.

“Những ngày nay vận khí không tệ, hái được không ít đồ tốt. Vòng thứ hai kết thúc, Hoả Hoàng Chi này cho ngươi, Thần Hành Bách Hoa Quả cho Tần Dực, Thiên Phong Hoàng Quả chính ta ăn, Thiên Tàng Cửu Hoàng Quả cho Tiêu Dật sư đệ...” —— Thanh Lân

214. Mạc Du VS Tiêu Dật

“Trong ấn tượng của ta, Tiêu Dật sư đệ không phải loại người quan tâm hư danh.”

“Ta xác thực không quan tâm. Cái gọi là xếp hạng, đối với ta vô dụng, cái gọi là ban thưởng, tuy nhiều, nhưng còn không đến mức để ta ngấp nghé.”

“Vậy vì sao?”

“Ta không quan tâm, nhưng Thanh Lân quan tâm.”

“Thanh Lân không quan tâm. Hắn chỉ cho là ngươi quan tâm, liền mới quan tâm vòng thứ hai.”

“Ta biết hắn vốn cũng không quan tâm, nhưng hắn đã quan tâm. Cho nên, một vòng này ta cũng chỉ có thể quan tâm.”

215.

“Ta hy vọng, một ngày kia, ta có thể cùng Tiêu Dật sư đệ kề vai chiến đấu. Chân chính kề vai chiến đấu, không sợ mây đen, không sợ trời xanh.” —— Thanh Lân

216.

“Thanh Lân ác tặc, Tiêu Dật tiểu tặc, thanh danh hai người các ngươi không ổn.” —— Hoa Nhược Liên

218. Thanh Lân VS Tiêu Dật

“Ta hiện tại, có đủ tư cách lại lần nữa cùng Tiêu Dật sư đệ ngươi kề vai chiến đấu không?”

“Ta chỉ có thể nói, cuối cùng sẽ có một ngày, sẽ.”

“Là tu vi của ta còn quá thấp?”

“Không thấp. Luận tu vi, đủ để đứng hàng yêu nghiệt tuyệt thế, luận thực lực, thế hệ trẻ tuổi đương thời có thể thắng ngươi, không có mấy người. Chỉ là, mục tiêu ta định cho mình, quá cao. Địch nhân của ta, cho tới bây giờ đều không phải thế hệ trẻ tuổi. Nhưng ta không phủ nhận con đường võ đạo sau này của ngươi sẽ đi tới tình trạng cực xa cực xa, thậm chí đuổi ngang ta, hơn xa ta. Nhưng, không phải hiện tại. Cho nên ta nói, một ngày này, tất nhiên sẽ xuất hiện, chỉ là không phải hiện tại.”

“Cái này chứng minh, ta hiện tại, còn chưa đủ cố gắng.”

219.

“Sư đệ ta là Kiếm Chủ Bắc Sơn. Sư tôn ta nói, võ giả quận Bắc Sơn, hoặc là không ra khỏi quận Bắc Sơn, ra khỏi quận Bắc Sơn, hẳn là đại nhân vật kinh thiên động địa. Ta vô dụng, nhưng Tiêu Dật sư đệ ta, tuyệt sẽ không để bất luận kẻ nào thất vọng.” —— Diệp Minh

220.

“Ngươi để ta tiến vào ta liền vào sao? Ngươi cũng không phải Tiêu Dật sư đệ ta.” —— Diệp Minh

221.

“Sư đệ của ta từ trước đến nay thích độc lai độc vãng, nơi nào có hiểm địa, hắn liền chạy đi nơi đó lịch luyện. Hơn phân nửa hiểm địa của Viêm Võ vương quốc hắn đều đi qua, tự nhiên nhiều kiến thức hơn ngươi. Ta chưa từng thấy qua có yêu thú nào là sư đệ ta không biết.” —— Diệp Minh

224.

“Dịch huynh, nếu như hôm nay ngươi bị vây nhốt mà chết... Trong vòng mười năm, ta tất đột phá Địa Nguyên, vì ngươi giết sạch yêu thú rừng rậm này.” —— Diệp Minh

225.

“Ta chính là đang nói cho các ngươi biết, nếu Tiêu Dật sư đệ ta hôm nay còn sống, các ngươi ở trước mặt hắn, cũng không chịu nổi một kích. Bách gia ẩn thế? Yêu nghiệt tuyệt đỉnh? Thánh Nguyệt Tông, cũng chỉ đến thế mà thôi.” —— Mạc Du

226.

“Toàn bộ phạm vi Nam bộ bây giờ đều ngăn cách dưới cứ điểm. Yêu nữ ngươi trước sau đều không có đường lui, lão tử nhìn người còn có thể chạy chỗ nào. Lão tử từng nói, không giao Tô Thừa ra, chính là đuổi tới chân trời góc biển cũng sẽ không bỏ qua cho người.” —— Mộ Dung Lăng Vân

227.

“Nếu như Tiêu Dật sư huynh chú định năm tháng cô độc, vậy Tử Phong nhất định cùng Tiêu Dật sư huynh sóng vai mà đi, đạp nát mảnh năm tháng này!” —— Lâm Tử Phong

228.

“Vốn định ứng chiếu, nhưng sau đó nhớ tới sư huynh năm đó cũng như vậy, lẻ loi một mình, mang mặt nạ, liền dám truy sát những tà tu để người ta nghe tin đã sợ mất mật kia. Danh của Tử Viêm Dịch Tiêu, ai không biết? Giết đến Tà Quân Phủ tử thương thảm trọng, giết đến tà tu Trung vực nghe thấy liền sợ hãi, gọi là khắc tinh của tà tu. Hai ngày đầu ta cũng học theo sư huynh, mang mặt nạ, truy sát tà tu, nhưng sau đó... ta phát hiện trong những tà tu đó, rất nhiều cường giả cũng đều mang mặt nạ, chỉ là hành động của bọn họ là tàn sát võ giả nhân tộc, tàn sát các phương, tung tin đồn nhảm bốn phía cho Tiêu Dật sư huynh ngươi, Tử Phong khịt mũi coi thường, nếu như Tử Phong lại mang mặt nạ, chẳng lẽ không phải làm nhục uy danh sư huynh, cho nên tháo mặt nạ, đổi thành che mặt.” —— Lâm Tử Phong

229.

“Lần đầu cùng Tiêu Dật sư huynh sóng vai chiến đấu, có chút kích động, sư huynh để ta thở một chút.” —— Lâm Tử Phong

230.

“Hắn thành bộ dáng bây giờ, toàn do Minh Đế ban tặng. Lúc Minh Đế cướp đoạt lực lượng luân hồi, hắn là người đầu tiên đi ngăn cản.”

“Chỉ một mình ông ấy?”

Vị kia nhẹ gật đầu.

“Ngài thì sao?” Tiêu Dật hỏi.

Vị kia không nói.

“Sao vậy? Chuyện liên quan đến bí mật gì kinh thiên hay sao?”

Vị kia, như cũ không nói.

Tiêu Dật nhìn chăm chú.

“Khi đó, ta đang ngủ.”

231.

“Vẫn là Thanh Lân ác tặc ngươi hiểu Tiêu Dật tiểu tặc ta.” —— Tiêu Dật

232.

“Tiểu tử Mạc Du, dù gọi là Vong Ưu Kiếm, nhưng lại là người chí tình.”—— Trường Thiên Tửu Ma

233.

“Trời đất bao la, vô luận nơi nào, Nhiễm Kỳ ta đều có thể đi. Duy chỉ có Huyết Viêm giới ngươi, ta tuyệt không đi. Trừ phi ngươi có nguy, Huyết Viêm giới ngươi có nguy, ta nhất định đạp lôi đình, tay cầm trường thương, giống như hôm nay, giữ vững cửa lớn Huyết Viêm giới cho ngươi.” —— Nhiễm Kỳ

234. Độc Nhãn VS Tiêu Dật

“Đại nhân có quê hương không?”

“Đương nhiên.”

“Vậy quê hương của đại nhân có từng gặp những thú triều này hoặc từng bị tai hoạ ngập đầu không?”

“Không có.”

“Vì sao?”

“Bởi vì vùng trời kia của ta, luôn có người ở thời khắc nguy cơ đứng ra, nâng lên phiến thiên địa nặng nề vô cùng kia. Sau khi ta đi tới vùng hư không này, ta mới phát hiện, gió trong hư không, so với trong thiên địa bình thường, lạnh hơn, lạnh hơn rất nhiều. Trong hư không, dưới chân không có nơi an tâm, khiến người ta luôn luôn bất an trong lòng, dưới chân trôi nổi không nơi nương tựa dựa vào, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình.”

235.

“Huyết Đồng Tử này, ta quyết định, tuyệt sẽ không để hắn chạy thoát. Vô luận hắn ẩn thân trong thiên cung hay trong gia tộc Thiên Đế, chân trời góc biển, tìm khắp hư không, ta nhất định lấy tính mạng của hắn. Nếu tập sát ở nơi khác, địa bàn khác, còn có thể cho rằng là tranh chấp thế lực. Nhưng Huyết Viêm giới, là nơi của đại nhân, là mặt mũi của đại nhân, Huyết Đồng Tử dám tới đó tập sát làm càn? Ta đã từng đã thề, cả đời này, sẽ liều tính mạng, thủ hộ tôn nghiêm của đại nhân.” —— Độc Nhãn

236.

“Trên thực tế, hắn không cảm thấy hắn có thể vì đại nhân hắn làm được điều gì.

Hắn, chỉ là hết sức.

Hắn, chẳng qua là cảm thấy đại nhân hắn, xưa nay rất cô độc, hắn đồng hành, liền đủ.

Một ngày kia, nếu như đại nhân hắn, đi hướng chính là bóng đêm vô tận kia, là nơi cực kỳ hung hiểm kia, nếu như đại nhân hắn vẫn như cũ cô độc mà đi, như vậy hắn sẽ liều lĩnh, đi theo bên người, hầu ở bên cạnh.”

—— Độc Nhãn

237. Lục Quỷ Yêu

“Ta hiện tại đang nghĩ, chủ thượng bây giờ cũng không biết như thế nào. Các ngươi nghĩ, chủ thượng trời sinh chính là ngôi sao tai hoạ, có đôi khi hắn không đi gây người khác, người khác cũng tới chọc hắn.”

“Vô tận hư không, hung hiểm khó lường. Chỉ cần chủ thượng cần ta, như vậy cho dù bên ngoài là vô tận hung hiểm, chúng ta cũng không thối lui chút nào.”

“Các ngươi đương nhiên là không thối lui chút nào, kết quả là, ta bảo vệ các ngươi.”

238.

“Đại nhân, thật có lỗi. Chờ ta làm xong chuyện ta cần làm, cái mạng này của Độc Nhãn, về sau đều thuộc về ngài.” —— Độc Nhãn Đầu Trọc

239. Nhất Minh VS Tiêu Dật

“Cung chủ hy vọng ta có được lòng cường giả chân chính, phải không?”

“Đã hy vọng, nhưng cũng không hy vọng.”

“Chỉ cần cung chủ hy vọng, Nhất Minh liền sẽ thử. Sau này, ta cũng có lý do. Cung chủ cần ta mạnh lên, ta liền nhất định phải mạnh lên.”

“Đây không phải là lý do.”

“Đó là lý do. Ta sẽ không để chuyện đêm nay xảy ra lần nữa. Về sau, ta tuyệt sẽ không lại bại, cho dù kia là Đông Phương Kỳ Lân. Lấy kiếm phát thệ.”

240. Tiêu Dật VS Quỷ Nhất

“Ngươi xác định tin tức này không sai?”

“Chủ thượng, ngài nhìn xem con mắt ta này.”

“Làm sao?”

“Ngài coi mắt của Quỷ Nhất ta bị mù sao?”

241.

“Tiểu nhân là độc nhãn, bây giờ đại nhân là cụt tay, ngược lại là tuyệt phối.” —— Độc Nhãn

Nội dung được tổng hợp bởi Phong Miên.

Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN


  • 2
  • 0

Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!

Bằng hữu tới nói 2 câu đi...

TIÊN HIỀN THƯ VIỆN

Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.

LIÊN HỆ QUẢNG CÁO

LIÊN KẾT

google news tiktok