Truyện: Đại Bát Hầu
Reviewer: Louise
Nguồn: Nhóm dịch Ares BNS
Thể loại: Xuyên Không - Huyền Huyễn
Tình trạng: Quyển 3 Chương 52
Trời cũng biết phẫn nộ, nếu như người xúc phạm uy nghiêm của trời.
Nhưng trời liệu có biết người cũng biết phẫn nộ? Nếu như hắn đã hai bàn tay trắng.
Khi ta cầu xin, ngươi ngạo mạn cười lạnh.
Khi ta khóc rống, ngươi không chút động lòng.
Hiện tại ta phẫn nộ rồi.
Ta biết rõ trời biết phẫn nộ.
Nhưng ngươi có biết trời cũng biết run rẩy không?
Trời xanh rung chuyển, ta cất tiếng cười lớn, vung Như Ý Kim Cô bổng, đập cho long trời lở đất!
Một vạn năm từ đó về sau, các ngươi sẽ còn nhớ kỹ tên của ta —— Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!
Nói thiệt Đại Bát Hầu là bộ tiên hiệp đầu tiên mình đọc liên tục không nghỉ, đọc hết một đêm. Tác giả bộ này chắc nghiền ngẫm thuyết tây du ghê lắm, cả phong thần nữa; các vị tiên nhân, thần tướng trong đây, được tác giả nói mạch lạc từng bối cảnh xuất thân, gia đình v..v... ngay cả Tây Hải long vương có con gái Tam Công Chúa mà tác giả cũng tìm tòi được. Đọc xong bộ này biết hết thầnh thánh cổ đại trung quốc, y như đọc Nhà Giả Kim Flamel thì biết hết thần cổ đại phương tây.
Mình cũng thích phiên bản Tôn Ngộ Không này nhất. Tôn Ngộ Không này rất hay suy tư, hay làm việc đầu óc, điều mà bạn khỉ bản gốc làm không quen, gần như khỏi làm, thậm chí mình còn suy nghĩ Tôn Ngộ Không chắc kiếp trước là anh em chung nhà với Ngưu Ma Vương sao mà tính cũng bạo phát và suy nghĩ nhanh y như thế. Tôn Ngộ Không này cũng rất dễ mềm lòng, biết mang ơn, thậm chí biết cả đau lòng và nhẫn nhịn, dù biết rõ tính cách nhiều màu sắc này là do linh hồn người xuyên sách mang đến, nhưng nó là phần chính mang lại hứng thú cho người đọc; để họ nhìn vào biết liền nhân vật chính đây rồi. Tôn Ngộ Không thường thấy tính cách chỉ một màu, dễ bị chọc giận, luôn coi bản thân là số một, ít nói đạo lý, triệt để sống bằng luật rừng, nói chung là bị nhấn cho nhiều tính cách " khỉ hoang " quá.
Chính vì thế, mình thích một câu văn trong truyện rằng "đám khỉ hoa quả sơn chắc chỉ là họ hàng xa của khỉ đá", một nguồn đã viết Tứ Đại Thần Hầu kiểu như 1 bản mô phỏng nhỏ của thần Bàn Cổ với thân thể cao lớn có lông dài phủ khắp thân thể, nên việc xây dựng Tôn Ngộ Không theo hình ảnh con khỉ loi choi thấy chưa đầy đủ lắm. Chắc tác giả cũng thấy Tôn Ngộ Không thật ra có nhiều tiềm năng hơn là một khỉ võ phu phiên bản cũ, nên xây dựng nên nhân vật mới này chăng.
P/s: Người dịch Đại Bát Hầu phải nói là rất kỳ công, hoan hô bạn dịch giả. Mình thức thâu đêm đọc bản dịch thôi. Ông tác giả Ba Ba chắc tốn thời gian rất nhiều tra cứu về tu đạo giáo nhỉ! Phân chia tu đạo theo hai hướng rõ ràng. Trước giờ mình nghĩ các đạo sĩ là chuyên về thuật trường sinh bất tử, nghiên cứu hết y dược, luyện khí công, chế tạo pháp bảo, tu tâm dưỡng tính .... không ngờ còn có trường phái đạo hành giả có thể thực chiến.
=============
Viết xuống "Đại Bát Hầu" không dễ, hi vọng mọi người tán dương!
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
tịch cung Đại Hiền Triết
4 năm trước
tịch cung Đại Hiền Triết
4 năm trước
Bởi Vì Đam Mê
4 năm trước
Tiêu Dao Tử
4 năm trước
Tiêu Dao Tử
4 năm trước
Review truyện Mệnh Danh Thuật Của Đêm, một quyển đô thị khoa huyễn kết hợp tấu hài đáng xem!
Điều kiện xét truyện vào VIP và phần thưởng Danh Hiệu của vtruyen
REVIEW TOP 17 TRUYỆN NGÔN TÌNH Ý NGHĨA NHẤT NÊN ĐỌC MỘT LẦN TRONG ĐỜI
Hệ liệt Đấu La đại lục: 4 vị nữ chính, hiện giờ bạn thích ai nhất?
103 Loài Dị thú trong văn hóa Trung Quốc (P6)
TRUYỀN THUYẾT KINH DỊ ĐÔ THỊ - QUÁN TRÀ ĐÊM
Mục Thần Ký: ám dạ vô quang, ta tự trần thương - đánh giá một chút Mục Thần Ký
Mạn đàm chủ tuyến và sáo lộ văn có thể bắt chước — Phần 2
Kiếm Lai: Bẩm sinh chí bảo, bản chất của thế giới là một bằng chứng khác về chu kỳ
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.