Bên trong tiểu thuyết Đại Phụng Đả Canh Nhân, võ đạo là một trong hai hệ thống được nhân tộc từ thời Thượng Cổ sáng tạo ra. Các tiền nhân đã dùng máu cùng mồ hôi của mình để cải thiện khiến cho hệ thống này hoàn thiện nhất có thể. Bởi vì một lịch sử lâu đời nên võ đạo cũng là hệ thống có nhiều người tu nhất. Dù triều đình Đại Phụng đã đưa ra các chính sách để ngăn ngừa gia tăng người tu võ nhưng họ cũng chỉ có thể kiểm soát tốt ở kinh thành còn muốn kiểm soát hoàn toàn giang hồ là một việc vô cùng khó. Ngoài ra, vào thời đại hiện tại, quốc lực của Đại Phụng đã vô cùng suy yếu nên việc kiểm soát này dù ở kinh thành cũng không còn gắt gao như trước.
9 cấp độ của võ đạo gồm: Luyện Tinh -> Luyện Khí -> Luyện Thần -> Đồng Bì Thiết Cốt -> Hóa Kính -> Ý -> Bất Diệt Chi Khu -> Hợp Đạo -> Nhất Phẩm.
Đại Phụng Đả Canh Nhân: Lạc Ngọc Hành
*Tu luyện
Cửu Phẩm luôn là cảnh giới để đặt vững căn cơ cho một hệ thống tu luyện. Tại Luyện Tinh, võ giả sẽ tập trung vào việc rèn luyện thân thể.
Muốn tu luyện võ đạo thì trước hết bạn phải là một người có tiền. Bởi vì tài nguyên để tu luyện từ cảnh giới đầu tiên đã vô cùng đắt đỏ. Theo lịch trình tập luyện của Hứa Thất An, có 2 cách rèn luyện thể phách là tập các bài võ, vận động để cải thiện khí lực và dùng ngoại lực tác dụng. Ngoại lực này là mời đại phu về giúp cường gân hoạt huyết, làm dịu cơ bắp để không sinh bệnh do tập luyện (3 ngày/lần). Đồng thời bổ sung nhiều thức ăn có đạm như thịt cá và các loại thuốc Đông y bổ dưỡng thân thể.
Hứa Bình Chí phải chi ra hơn một trăm lượng bạc mỗi năm để nuôi dưỡng và cung cấp đầy đủ điều kiện cho Hứa Thất An tu luyện. Theo miêu tả của truyện thì số tiền này ngang với tích lũy 20-30 năm của một gia đình bình thường (ngang với thu nhập nửa năm của Hứa Bình Chí). Để làm rõ hơn thì tôi cũng sẽ đề cập qua một chút tới hệ thống tiền tệ của Đại Phụng – một lượng bạc = tám tiền = 100 văn tiền (100 đồng) và bạn có thể mua một xiên kẹo hồ lô với giá 2 đồng.
Hứa Thất An mất 17 năm để cải thiện thân thể và đặt chân tới cảnh giới Luyện Tinh đỉnh phong. Đối với những người thuộc đại tộc cùng thế gia thì thường chỉ mất 16 năm do có tài nguyên đầy đủ hơn. Một số thiên tài sẽ chỉ mất 15 năm để đạt tới đỉnh phong, ví dụ như em trai ruột của Hứa Thất An – Hứa Nguyên Hòe.
Một điều mà mọi người luyện võ đều phải lưu ý. Đó là không được phá thân (ý là “ch*ch” ấy) trước khi tấn thăng cảnh giới Luyện Khí. Đây cũng là một cửa ải khiến nhiều người không thể tiến bước trên con đường tu luyện.
*Năng lực
Luyện Tinh cảnh có cấp độ quá thấp nên cũng không được đề cập quá nhiều. Chúng ta chỉ biết được rằng Luyện Tinh có thể lực cùng chiến lực lớn hơn rất nhiều người bình thường.
*Cách tấn thăng
Mỗi người sinh ra, cơ thể đều có một cỗ chân khí tiên thiên. Khi tuổi tác tăng trưởng, thiên môn (huyệt thiên môn nằm giữa đỉnh đầu của mỗi người) sẽ khép lại và khiến cho chân khí luôn bị giữ kín lại trong cơ thể. Mấu chốt của cảnh giới Luyện Khí là nắm giữ cỗ chân khí và khiến nó trở thành khí thế riêng do bản thân kiểm soát. Và để hoàn thành việc này thì bắt buộc phải mở thiên môn.
Theo kinh nghiệm của tiền nhân, có khá nhiều cách để mở Thiên Môn:
– Thổ nạp. Đây là biện pháp cần tu luyện và tạo thành thói quen ngay từ nhỏ. Ngoài việc tập thổ nạp thì người tu luyện cần phải tắm thuốc thường ngày để gột rửa kinh mạnh, khiến cho dược lực thấm vào thiên môn. Sau một thời gian dài (tầm cả chục năm) thì thiên môn sẽ mở. Tuy nhiên biện pháp này tiêu tốn rất nhiều tiền của nên đã bị đào thải.
– Dùng ngoại lực để mở thiên môn. Ví dụ như nuốt yêu đan, bởi vì yêu đan là nơi ngưng tu tinh hoa của yêu tộc nên nó sẽ chứa một nguồn năng lượng rất lớn. Lực lượng này có thể cưỡng ép đả thông các kinh mạch và dẫn tới mở ra thiên môn. Biện pháp này khá là “đần” và đặt tính mạng người tu hành vào bàn cân nên nó cũng đã dần bị loại bỏ.
– Biện pháp cuối cùng cũng là dùng ngoại lực. Đó là nhờ những cường gia cấp độ tầm Luyện Thần giúp đả thông kinh mạch và mở thiên môn. Đây là biện pháp an toàn và được sử dụng nhiều nhất (nói đúng ra thì cái thời đại hiện tại cũng chỉ dùng biện pháp này thôi).
Hãy cùng tìm hiểu kĩ hơn một chút về quá trình mở thiên môn. Trước khi bắt đầu, kẻ cần được mở thiên môn sẽ ngâm mình trong một thùng thuốc. Điều này sẽ khiến khí thế sau khi thức tỉnh ổn định. Sau đó, võ giả cảnh giới Luyện Thần (trở lên) sẽ truyền khí thế theo huyệt thiên môn (đỉnh đầu) đi khắp các kinh mạch trong cơ thể (1 chu thiên). Với người có tư chất tốt, chỉ cần vận chuyển khí thế 3 chu thiên là có thể cảm nhận được khí thế của mình và trở thành Luyện Khí. Tối đa là vận chuyển 9 chu thiên – nghĩa là nếu tới chu thiên thứ tám vẫn không cảm nhận được cỗ chân khí kia thì coi như không thích hợp tu luyện võ đạo.
*Tu luyện
Cách tu luyện của cảnh giới này cũng giống với tên của nó, võ phu sẽ luyện hóa khí của trời đất rồi hấp thu chúng vào trong cơ thể. Sau đó họ vận chuyển cỗ khí đó theo một chu thiên giống như cách lúc mở thiên môn. Khí thế của võ phu sẽ dần cường đại hơn và cảnh giới cũng tăng theo. Ngoài ra, việc vận chuyển khí thế đi khắp các kinh mạch trong cơ thể cũng giúp cho thể phách cùng tinh thần của người tu luyện tăng cường.
Nếu ở những phẩm cấp thấp, khí thế và việc luyện khí là thứ chỉ võ phu có. Khi lên phẩm cấp cao hơn thì các hệ thống khác có thể dựa vào một số thủ thuật để có thể luyện khí và có khí thế riêng bởi vì “khí thế” là một vật dùng khá tốt trong chiến đấu. Đương nhiên cái “khí thế” đó không thể tốt được bằng võ phu cùng giai rồi.
*Năng lực
Sau khi trở thành Luyện Khí, cơ thể sẽ được cải thiện một mảng lớn, đôi mắt sẽ trở nên sáng rõ hơn (thị lực của võ phu sẽ tăng dần nếu cảnh giới tăng lên), các tạp chất trong da và cơ thể bị loại bỏ. Khi trở thành Luyện Khí rồi thì võ phu sẽ không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ của môi trường bên ngoài nữa – không sợ nóng lạnh (đương nhiên là pháp thuật lửa hoặc băng thì vẫn tác dụng bình thường).
Như đã nói ở bên trên, quan trọng nhất của Luyện Khí cảnh là khí thế và đây cũng là năng lực chính của cảnh giới này. Võ giả có thể thu phóng khí thế tùy ý, có thể sử dụng nó vào việc tấn công từ xa – ví dụ như bắn chưởng. Cỗ khí thế này cũng có thể bám lên vũ khí như đao, kiếm và tạo ra đao khí cùng kiếm khí. Ở Luyện Khí sơ kỳ, Hứa Thất An có thể dùng khí phá vỡ vật ở khoảng cách xa và cũng có thể dễ dàng đấm nứt đất. Tới Luyện Khí đỉnh phong có khả năng điều khiển vật thể từ xa (“cách không ngự vật”) và một đao có thể chém đứt tường.
*Cách tấn thăng
Khi Luyện Khí đạt tới gần đỉnh phong, võ phu sẽ cảm thấy đau nhức tại hạ đan điền (nằm ở bụng, dưới rốn khoảng 3 cm) và muốn bài tiết một số thứ ra ngoài – điều này ngang với việc khí thế của võ phu đã lấp đầy hạ đan điền. Cỗ căng đau này sẽ dần chuyển dời tới trung đan điền (điểm chính giữa đường thẳng nối 2 đầu ti) rồi tới thượng đan điền (trùng với huyệt Ấn đường – nằm tại sống mũi). Khi cỗ đau nhức này tới thượng đan điền (khí thế tràn đầy đan điền) cũng là lúc Luyện Khí cảnh đủ điều kiện để bắt đầu trở thành Luyện Thần cảnh.
Để chuẩn bị cho việc tấn thăng Luyện Thần thì võ giả sẽ cần có quan tưởng đồ và thực hành các biện pháp quan tưởng. Quan tưởng là việc học một loại pháp môn riêng rồi nhìn vào một bức vẽ cụ thể, người thực hành sẽ tưởng tượng hình vẽ đó trong đầu. Bức tranh này thường là hàng đặc biệt bởi vì cần người có tu vi cao vẽ và truyền một loại ý chí (tâm cảnh, tư tưởng) nhất định vào trong bức vẽ. Người quan tưởng sẽ cảm nhận ý chỉ được lạc ấn trong đó và dần dần rèn luyện tinh thần của mình thông qua nó. Thực chất thì việc quan tưởng này có thể được thực hiện ngay từ khi còn nhỏ bởi vì nó không liên quan quá nhiều tới tu luyện của 2 cảnh giới Luyện Tinh cùng Luyện Khí.
Khi tinh thần lực được rèn luyện thông qua quan tưởng đạt tới một ngưỡng nhất định, võ phu có thể bắt đầu tấn thăng Luyện Thần. Về phương pháp tấn thăng thì tiền nhân đúc kết ra 2 cách khác nhau.
– Cách đầu tiên là thông dụng nhất. Đó là không đi ngủ, thời gian thường vào khoảng một tuần. Nếu vượt qua cửa ải này thì thành Luyện Thần nếu không chịu nổi thì sẽ rơi vào trạng thái hôn mê và nếu nặng thì còn có thể chết vì kiệt lực. Việc không ngủ sẽ khiến cho võ phu trải nghiệm được cảm giác đau nhức của nguyên thần khi đạt tới giới hạn và dần phá vỡ những giới hạn đó. Số ngày không ngủ của một người sẽ tương đương với độ mạnh yếu của nguyên thần khi trở thành Luyện Thần. Mỗi người sẽ có một giới hạn khác nhau, ví dụ những Kim La của Đả Cảnh Nhân thường có thể thức 16 ngày.
– Cách thứ hai là một phương pháp có vẻ đã thất truyền, gọi ngắn gọn thì nó là “hướng chết mà sinh”. Nói rõ hơn thì là đột phá nguyên thần ở tuyệt cảnh. Khiến cho nguyên thần liên tục khô kiệt do chiến đầu và cũng liên tục đột phá các giới hạn. Nếu coi nguyên thần một phôi sắt thì không ngủ không nghỉ là việc dùng chùy tạp lên nguyên thần một lần. Đột phá trong sinh tử là liên tục gõ vào khối phôi kia để rèn luyện nó thành một thứ vũ khí sắc bén nhất. Đây là một việc vô cùng khó khăn bởi vì điều kiện để thực hiện và đạt được nó. Để thực hiện biện pháp này thì Hứa Thất An đã phải chiến đấu 400-500 binh lính và gần như đã chết. May mà có Thần Thù bảo hộ 1 tia sinh cơ cho cậu và nhờ vào 1 giọt máu của Thần Thù (Bán Bộ Võ Thần) để sống lại. Nguyên thần lớn mạnh đã đặt cơ sở vô cùng vững chắc cho việc tấn thăng Nhị Phẩm Hợp Đạo.
*Năng lực
Sức mạnh của Luyện Thần cảnh xoay quanh nguyên thần.
Nhờ vào việc có nguyên thần nên võ giả có thể phóng tinh thần lực ra xung quanh thân thể. Việc này cũng ngang với việc họ có thể cảm nhận mọi chuyển động được tinh thần lực bao phủ và phản ứng nhanh hơn với các đòn tấn công. Bởi vậy nên việc đánh lén, mai phục đều vô cùng khó khi đối tượng cần nhắm đến là Luyện Thần cảnh. Nhất là sát ý, đây là thứ dễ dàng cảm nhận và phát hiện nhất.
Do nguyên thần cường đại hơn nhiều võ phu cùng cảnh giới nên Hứa Thất An còn có thể dự đoán trước đòn tấn công. Trong đầu của cậu sẽ tự động phác họa ra chuyển động tiếp theo của đối thủ.
*Cách khắc chế trực giác
Việc dự cảm của Luyện Thần nghe có vẻ khá hay nhưng cũng có vài cách để loại bỏ khả năng này:
– Ra đòn nhanh hơn dự cảm của võ phu là được. Bởi vì có dự cảm trước nên võ phu thường sẽ hoạt động cơ thể để tránh hoặc đón đỡ đòn đánh. Vì vậy nếu ra đòn nhanh hơn hẳn dự cảm thì có thể lừa võ phu và đánh vào chỗ hiểm không được bảo vệ.
– Võ phu có cảm nhận cực kỳ tốt với công kích mang ác ý. Tuy nhiên, trong cùng 1 khoảng thời gian nhất định (tầm 1 cái chớp mắt) thì họ chỉ có thể cảm nhận được 1 đòn tấn công. Vậy nên chỉ cần tấn công nhiều hướng cùng một lúc là được.
– Chơi chiến thuật biển người. Khắp nơi đều là sát khí thì cái khả năng dự cảm kia cũng coi như là bỏ rồi. Ngoài ra, Tâm Cổ Bộ có khả năng điều khiển động vật, họ cũng có thể kiểm soát 1 đống sâu bọ cùng khôn trùng phát ra sát khí nhằm vào võ giả khiến khả năng dự cảm bị vô hiệu.
– Sử dụng khả năng “Di tinh hoán đẩu” của Thiên Cổ Bộ, thứ này có thể che giấu toàn bộ dự cảm của võ phu.
*Cách tấn thăng
Luyện Khí là tăng cường khí thế, Luyện Thần là tu bổ nguyên thần. Vì vậy, tiếp theo sẽ là rèn luyện thân thể để cân bằng cả 3 yếu tố.
Rèn luyện thân thể để đạt tới Đồng Bì Thiết Cốt có khá nhiều cách:
– Cách mà người xưa thường dùng là dùng một gậy một côn gõ vào cơ thể của người tu luyện. Việc gõ liên tục này sẽ khiến cho cơ thể của võ phu dần mạnh lên và đột phá các giới hạn, dần trở thành “mình đồng da sắt”. Tuy nhiên, quá trình thực hiện của nó lại vô cùng dài và việc “gõ” này cũng nhằm vào cả các bộ vị yếu hại trên người nên khả năng tử vong là rất lớn.
– Sau đó, có người sáng tạo ra một biện pháp khác rèn luyện thân thể. Đó là tắm thuốc. Khi đã thu nhập đủ các nguyên liệu đặc thù, bỏ tất cả chúng cùng người tu hành vào một chiếc đỉnh lớn. Sau đó đun sôi chiếc đỉnh đó lên để võ giả vừa đối kháng nhiệt độ cao vừa hấp thụ dược lực cải thiện thân thể. Tỷ lệ tử vong của phương pháp này cũng rất lớn bởi vì có thể đun “chín” người tu hành.
– Cuối cùng, một phương pháp lấy cơ sở từ luyện khí kết hợp rèn luyện thân thể đã ra đời. Thông qua một phương thức thổ nạp đặc thù, võ giả có thể dẫn khí đi khắp từ bên trong tới bên ngoài (cơ thể) để rèn luyện thân thể. Dù vẫn phải kết hợp với việc gõ hoặc đun nấu nhưng đây cũng là phương pháp an toàn nhất rồi. Điểm trừ là các pháp môn thổ nạp này rất hiếm và đắt đỏ.
*Năng lực
Giống với Luyện Tinh, cảnh giới này không được nói tới quá nhiều. Chúng ta chỉ biết được sau khi trở thành Đồng Bì Thiết Cốt thì võ giả có lớp da như sắt thép, đao thương bất nhập.
*Cách tấn thăng
Cảnh giới này là một giai đoạn để cải thiện kỹ xảo cho võ phu. Bởi vậy nên người tu luyện cần có thiên phú chứ không phải chỉ còn nhờ vào tài nguyên như các cảnh giới khác được. Theo tổng kết trong truyện, võ phu trước Ngũ Phẩm thì thiên phú chỉ chiếm 3 phần, tài nguyên chiếm 4 phần và cố gắng là 3 phần. Từ Ngũ Phẩm trở đi, thiên phú ảnh hưởng tới tận 6 phần, tài nguyên 2 phần và cố gắng 2 phần.
Hóa Kính là gì ? Đó là việc nắm giữ từng chút lực lượng của cơ thể, để khi sử dụng sẽ không khiến một chút lực nào bị thừa ra. Đây là một khả năng khá phi khoa học nếu chúng ta nói đến các kiến thức vật lý của thế kỷ 21.
Hãy làm một chút ví dụ: Về nắm đấm của người bình thường, khi đấm, lực ở nắm đấm sẽ phân bố ra chứ không tụ lại 1 chỗ. Ngoài ra, hãy thử thực hiện động tác đấm, ta sẽ thấy phần vai cùng chỗ khớp khuỷu tay có rung động. Đây là những điều rất bình thường nhưng võ giả Hóa Kính có thể bỏ qua nó, họ vận động mà không để cho bất kỳ một lực nào bị thừa ra ngoài, họ tấn công là dồn toàn bộ lực vào điểm họ muốn chứ lực của nắm đấm không hề bị phân tán ra ngoài.
Điều nghe có vẻ phi logic này được tác giả giải thích bằng việc nói rằng Hóa Kính có thể kiểm soát từng tế bào một trong cơ thể theo ý nghĩ của bản thân. Và đây cũng chính là tinh túy của Hóa Kính – kiểm soát từng tế bào của thân thể thì sẽ thành công tiến giai Ngũ Phẩm.
Sau này, Hứa Thất An đã nghiên cứu nếu rèn luyện nguyên thần tốt cũng giúp rất nhiều cho việc tấn thăng Hóa Kính. Bởi vì nguyên thần cường đại cũng ngang với năng lực của não bộ được gia tăng. Não là trung tâm kiểm soát thần kinh và điều khiển các bộ vị trên cơ thể người. Vậy nên việc này giúp cho võ giả tăng cường lực kiểm soát đối với thân thể, dễ dàng hơn trong việc hiểu ra Hóa Kính.
*Năng lực
Khống chế hoàn mỹ lực lượng của cơ thể chính là sức mạnh của Hóa Kính.
Một số ví dụ về việc áp dụng:
– Mỗi đòn tấn công của Hóa Kính đều không dư thừa lực và một đòn có thể mang toàn bộ lực lượng của cơ thể. Vì vậy nên hầu hết các hệ thống khác rất sợ cận chiến với võ phu bởi vì có khả năng rất cao chỉ cần dính 1 đấm là đủ chết luôn (mà không chết cũng bị thương nặng). Chương 88 Quyển 1 có một trận so tay giữa Khương Luật Trung cùng Dương Nghiễn, 2 người đánh nhau mà không hề có lực dư thừa phát ra ngoài ảnh hưởng tới xung quanh.
– Bỏ qua quán tính. Khi bạn đang di chuyển với tốc độ cao, nếu muốn dừng lại thì bạn sẽ phải khiển tốc độ giảm dần về 0. Đối với Hóa Kính, họ đang di chuyển với tốc độ cao, họ bỏ qua toàn bộ quán tính cùng động năng dư thừa rồi dừng lại ngay lập tức. Và cũng vì bỏ qua quán tính nên dù có bị đánh trúng thì họ cũng có thể dễ dàng cân bằng cơ thể, sẽ không ngã ngửa về phía sau đâu.
– Tá lực đả lực. Do kiểm soát được toàn bộ lực lượng của cơ thể nên Hóa Kính biết họ cần sử dụng bao nhiêu lực là đủ và lợi dụng các lực bên ngoài. Tại chương 4 Quyển 3, Công Tôn Tú chỉ cần mượn phản lực khi tiếp xúc với vật thể cũng có thể dễ dàng di chuyển giữa 2 con thuyền cách nhau vài chục trượng (nhẹ nhàng tựa như lông vũ đang bay). Trong chương 28 Quyển 4, Miêu Hữu Phương có thể dễ dàng đứng trên một nhánh cây mà không khiến nó rung động, như trên nhánh cây đó là một người giấy chứ không phải là một con người.
– Kiểm soát thân thể không phải chỉ có việc phát lực. Nó còn bao gồm các bộ vị khác như nội tạng, tim mạch, não bộ,…. Ví dụ kiểm soát thanh quản để thay đổi giọng nói, tăng cường khả năng của gan giúp cơ thể bài tiết độc tố,….
*Cách tấn thăng
“Ý” thực ra là một bước đệm cho Nhị Phẩm Hợp Đảo nên chúng ta có thể hiểu cái “Ý” này là hình thức đầu của “Đạo”, quyết định đường đi tương lai của võ phu.
Võ phu là đại diện cho sự bạo lực. Vậy nên “Ý” của võ phu cũng bắt buộc phải liên quan tới chiến đấu. Ví dụ dùng đao có đao ý, dùng thương có thương ý,…. Có một số “Ý” khá thú vị từng xuất hiện trong truyện, đó là “Phá trận” của Ngụy Uyên – không sợ bị phong ấn, pháp thuật vây nhốt; “Ngọc Toái” của Hứa Thất An – công kích chắc chắn trúng địch nhân, đổi lại là bản thân cũng nhận tổn thương ngang với địch (người trong tuyệt cảnh không thể lui, khi đao ra khỏi võ chỉ vì ngọc nát, không làm ngói lành).
“Ý” là một thể với võ phu nên cũng cũng bị ảnh hưởng với tâm tình của võ phu. Theo Sở Nguyên Chẩn, công kích cũng phải mang linh hồn của võ phu, là khí phách của họ. Khi hắn lười nhác thì kiếm khí cũng lười nhác, khi hắn ôn hòa thì kiếm phách cũng ôn hòa và khi hắn tức giận thì kiếm ý có thể chọc thủng cả trời.
Vì vậy, việc tu luyện “Ý” liên quan rất nhiều tới sự hòa hợp giữa người tu hành cùng vũ khí, thủ đoạn công thủ của họ. Ví dụ, đối với những người sử dụng vũ khí công kích như đao thì nhân khí hợp nhất sẽ là bước đầu để cảm nhận được “Ý”. Và tích lũy như vậy tới khi toàn bộ ý niệm, tín niệm của họ hòa lẫn cùng với đao thì cũng là lúc họ thành Tứ Phẩm.
*Năng lực
Năng lực của Tứ Phẩm thì cũng đơn giản thôi, đó là kết hợp “Ý” của họ vào cơ thể, vào công kích. Chủ nhân có thể điều khiển vũ khí được “chăm sóc” bởi Ý. Ví dụ nếu một vị Tứ Phẩm dùng cung, họ có thể dễ dàng điều khiển quỹ đạo bay của mũi tên. Lực công kích từ các mũi tên cũng vô cùng lớn khi được nâng cấp bởi Ý – bắn 3 mũi tên vào cùng 1 điểm là có thể xuyên qua lớp phòng thủ của võ phu Ngũ Phẩm, 10 mũi tên là có thể phá vỡ hoàn toàn lớp phòng thủ đó. Thương Ý của Dương Nghiễn có thể dễ dàng xuyên thủng gò núi. Võ phu cũng có thể phủ Ý lên nguyên thần để gia tăng khả năng phòng thủ trước những hệ thống chuyên về thần hồn như đạo môn và vu sư.
Tứ Phẩm cũng có thể lực cùng sinh mệnh lực vô cùng mạnh mẽ. Hằng Viễn (ngang võ phu Tứ Phẩm) có thể vài trăm dặm (1 dặm trung quốc rơi vào khoảng 500m) trong một đêm mà không cần ngừng nghỉ. Ngoài ra, họ cũng chỉ mất vài chục hơi thở để có thể di chuyển 5 dặm. Trong chương 175 Quyển 2, 2 vị Tứ Phẩm đều bị chém làm đôi nhưng vẫn chưa chết hoàn toàn (nát đầu mới mất hết sinh cơ).
*Cách tấn thăng
Tới Tam Phẩm cũng đồng nghĩa trở thành Siêu Phàm và cấp độ sinh mệnh cũng vượt qua phàm nhân. Vì vậy nên không phải chỉ thiên phú cùng cố gắng là đủ. Họ còn cần có cơ duyên cùng “tài nguyên” vô cùng lớn. Tam Phẩm của võ phu là tăng cường về sinh mệnh lực tới vượt xa phàm nhân.
Cách tu hành bình thường là rèn luyện thể phách kết hợp dùng đan dược cùng nhiều loại thiên tài địa bảo. Tích lũy dần sẽ khiến cho thân thể lột xác, vượt qua thể xác của phàm nhân. Tuy nhiên, phương pháp này rất lâu và tốn “tiền”. Trong khi đó tuổi thọ của Tứ Phẩm cũng chỉ ngang với người bình thường, họ thường sẽ chết trước khi tích lũy đủ. Ví dụ duy nhất trong truyện tấn thăng thành công dựa vào cách này là Tào Thanh Dương – minh chủ của Võ Lâm Minh. Dù vậy, ông cũng đạt được 2 cơ duyên lớn, đó là 2 lần dung hợp tinh huyết của Tam Phẩm và đạt được chiến lực sơ bộ của cảnh giới này.
Ngoài cách này ra thì còn có một con đường tắt khác. Đó là nuốt huyết đan. Huyết đan là một loại đan được ngưng luyện từ sinh mệnh lực, thường thì đan này sẽ được luyện chế từ tinh huyết của một vị Tam Phẩm khác – ví dụ địch nhân hoặc các tiền bối từ hoàng tộc (vì lũ hoàng tộc này có tuổi thọ chỉ ngang người bình thường) hoặc tạo ra huyết đan từ việc hiến tế vô số sinh mệnh – ví dụ Trấn Bắc Vương đồ sát toàn bộ 38 vạn người của Thành Sở Châu để luyện hóa huyết đan.
Nguồn năng lượng từ huyết đan là vô cùng lớn nên quá trình này sẽ diễn ra như sau – năng lượng phá hủy các tế bào trong cơ thể, võ phu sử dụng nguồn năng lượng đó để tái tạo lại tế bào rồi lặp đi lặp lại tới khi tế bào hoàn toàn lột xác và trở thành Tam Phẩm. Nghe cũng đã thấy khó khăn và đau đớn rồi. Thực chất sẽ có khá ít người tiến tới giai đoạn đau đớn đó bởi vì hầu hết sẽ chết do hấp thu quá nhiều năng lượng rồi nổ tung. Vì vậy, thường chỉ có những người mang đại khí vận, thậm chí là phải khí vận gia thân mới có hy vọng vượt qua quá trình này (ý là dựa vào vận may lớn).
Ngoài ra, huyết đan cũng có thể giúp cường giả Tam Phẩm củng cố và tăng cường tu vi. Tuy nhiên sau Tam Phẩm trung kỳ thì tác dụng của huyết đan cũng không còn quá lớn nữa.
*Năng lực
Nhục thân, khí thế cùng nguyên thần trở nên cực kỳ mạnh mẽ sau khi trở thành Siêu Phàm. Họ được cho là có thể va sụp cả một ngọn núi. Tam Phẩm có thể lợi dụng khí thế để phi hành nhưng không nhanh được bằng những hệ thống có khả năng phi hành riêng (như phi kiếm của đạo gia).
Điểm đặc biệt ở Bất Diệt Chi Khu là sinh mệnh lực cực kỳ cường đại. Họ có thể tiêu hao tinh huyết để chữa trị hoặc mọc ra các bộ phận mới. Lấy ví dụ về việc một Tam Phẩm gãy tay đi. Họ sẽ có 2 cách để chữa trị, đó là lấy cái tay đã gãy gàn vào vị trí cũ rồi khiến cho nó liền lại với thân thể hoặc mọc ra một cái tay mới. Biện pháp mọc mới tiêu phí cực kỳ nhiều tinh huyết nên nếu làm nhiều thì có thể chết vì suy kiệt.
Khả năng này không chỉ giới hạn ở các bộ vị trên thân thể mà còn có thể và lại cả nguyên thần (đương nhiên nếu nguyên thần bị thương tới trình độ nhất định thì cũng chỉ có chết).
*Giới hạn của khả năng tái sinh và cách giết Bất Diệt Chi Khu
– Đối với Tam Phẩm sơ kỳ, Tam Phẩm có thể khôi phục và vá lại tay chân. Tuy nhiên, do nguyên thần ở cấp độ này còn khá yếu nên chỉ cần chặt đầu là có thể giết họ được.
– Khi đạt đến Tam Phẩm trung kỳ, cấp độ khôi phục của nguyên thần đã đạt tới ngang với nhục thân. Vì vậy kể cả chém đầu thì họ có thể tách nguyên thần ra khỏi thân thể rồi mọc lại một cái đầu mới sau đó nối liền cả 2 lại như cũ. Điểm yếu là nguyên thần khi tách ra không có thân thể che chắn thì sẽ vô cùng yếu ớt trước công kích của đạo môn hoặc vu sư. Để giết chết cao thủ ở cảnh giới này thì tốt nhất là chặt họ ra thành nhiều khúc bởi vì dù có khả năng khôi phục nhưng tinh huyết cũng không đủ cho họ “mọc lại” toàn bộ thân thể.
*Cách tấn thăng
Đạo là bản thăng hoa của Ý.
Tại Tứ Phẩm, mỗi người lĩnh ngộ một loại Ý khác nhau, cũng tương đương với võ đạo của riêng họ. Vì vậy chỉ cần hoàn thiện Ý là có thể Hợp Đạo.
Tuy nhiên nói thì dễ hơn làm. Lấy ví dụ về Khấu Dương Châu, lão già này tìm hiểu là đao đạo. Để hoàn thiện đạo của mình, Khấu Dương Châu đã thu thập vô vàn cách sử dụng của đao, sở trường của toàn thiên hạ. Sau khi bế quan để đúc kết chân ý trong đó, lão ngộ ra được quá nhiều ý tưởng và cách thức hoàn thiện đao đạo. Đây là một điều vô cùng xấu, bởi vì các ý nghĩ khác nhau đó dần ảnh hưởng tới toàn bộ cơ thể lão khiến mỗi tấc máu thịt của lão như có một “sinh mệnh” riêng. Những “sinh mệnh” đó đại diện cho một “ý tưởng” của lão. Chúng tranh đấu với nhau và tự nhận con đường của bản thân là chính xác. Khấu Dương Châu suýt nữa đã tẩu hỏa nhập ma và chết vì hợp đạo thất bại. Lão đã thành công hợp đạo nhờ vào “củ sen cửu sắc” (bảo vật của Địa Tông). Củ sen có thể điểm hóa vạt vật, ban cho vạn vật ý chí cùng linh hồn. Khấu Dương Châu sử dụng nó để khiến cho ngàn vạn “sinh mệnh” kia thức tỉnh và chọn ra được cái “ý nghĩ” chủ đạo tốt nhất trong đó. Sau đó từ con đường đấy hợp nhất với toàn bộ những cái khác thành một thể thống nhất và thăng hoa trở thành Hợp Đạo.
Đây cũng có thể lý do nói rằng Luyện Thần là đặt căn cơ cho Hợp Đạo. Bởi vì khi nguyên thần đủ mạnh thì sẽ không dễ bị phân tán tư tưởng ra nhiều như Khấu Dương Châu hoặc khiến cho từng phần máu thịt trở thành một “sinh mệnh” riêng.
*Năng lực
Mỗi vị Nhị Phẩm đều có Đạo của riêng mình nên phần này tôi sẽ chỉ nêu ra một vài đặc tính nhất định của mấy cao thủ Nhị Phẩm thôi
– Khấu Dương Châu đi là Đao Đạo. Một đao của lão sẽ đuổi theo đối thủ tới khi nào chém trúng mục tiêu thì thôi. Và 1 đao cũng có thể dễ dàng phá vỡ thân thể Kim Cương của phật môn – được coi là phòng ngự vô địch tại Tam Phẩm. Khi nghiêm túc, Khấu Dương Châu có thể tản đao khí ra khắp thiên địa, mỗi tia đao khí đều có thể vạch phá nhục thân của võ phu Tứ Phẩm.
– Đạo của Ngụy Uyên là Phá Trận. Như đã nói bên trên, ông không sợ vây nhốt và phong ấn. Kể cả Đại Vu Sư hợp nhất với thiên địa và phong ấn không gian cũng không thể ngăn cản ông.
– Đạo của Hứa Thất An là sự hoàn thiện của Ngọc Toái dưới hỗ trợ của lực lượng từ Bất Tử Thụ.
Trong tuyệt cảnh, Hứa Thất An không thể lùi, không thể chạy, chỉ có thể tiếp tục tiến bước dù có phải chết. Nhưng cậu cũng không phải một kẻ lao vào chiến đấu trong tuyệt vọng rồi chết, cậu cũng muốn sống sót. Vì vậy, Hứa Thất An đã sử dụng nguồn năng lượng hấp thụ được từ linh uẩn của Bất Tử Thụ (Hoa Thần/Mộ Nam Chi) làm gốc. Trong chiến đấu, khi bị thương tới một mức độ nhất định, nguồn năng lượng này sẽ tự động tẩm bổ cơ thể cậu. Tác dụng của nó không chỉ là chữa trị, Hứa Thất An còn dựa vào nó để “ tiến hóa”. Càng chiến đấu lâu dài, chiến lực của cậu càng tăng lên. Trong Chương 122 Quyển 4, chỉ với vài lần như vậy, cấp độ của Hứa Thất An từ Nhị Phẩm sơ kỳ được kéo lên tới Nhị Phẩm đại viên mãn và cao nhất là cậu có thể chạm tới cánh cửa của Nhất Phẩm (chạm tới thôi chứ không vượt được). Lưu ý là chiến lực này chỉ được kéo lên trong nhất thời, còn tu vi thực sự của Hứa Thất An lúc đó vẫn chỉ là Nhị Phẩm sơ kỳ.
*Cách tấn thăng
Lý thuyết khá đơn giản. Muốn trở thành Nhất Phẩm thì chỉ cần dung hợp tinh khí thần làm một thể là được (trong cụm này thì tinh đại diện cho thân thể, khí là khí thế còn thần là nguyên thần).
“Lấy thân là lô, thần vì củi, khí vì hỏa” là kinh nghiệm của các đời tiền nhân. Tuy nhiên quá trình này vô cùng hung hiểm và chỉ cần sai sót một chút cũng có thể hồn phi phách tán. Cũng giống như các cảnh giới khác, lúc này chúng ta cần “may mắn”. Đây là lý do tại sao các vị Đế Vương có tỷ lệ trở thành Nhất Phẩm cao hơn người khác.
*Năng lực
Võ phu Nhất Phẩm sơ kỳ có thể được coi là đánh khắp các hệ thống mà không có địch thủ. Hứa Thất An sau khi trở thành Nhất Phẩm có thể dễ dàng phá vỡ Kim Cương Pháp Tướng của Già La Thụ và áp đảo Đại Vu Sư.
Tinh khí thần của võ phu dung hợp hoàn hảo tới nỗi người ngoài không cảm thấy được lực lượng của họ. Giống như võ phu trở thành một thực thể độc lập với thiên địa. Ngoài ra, khi Nhất Phẩm vận dụng toàn bộ lực lượng rồi phóng nó ra bên ngoài, toàn bộ nguyên tố, trật tự của thiên địa sẽ trở nên hỗn loạn – giống như chúng đang cố gắng tránh xa tên võ phu đó (xem ví dụ ở chương 155 Quyển 4).
Ở Nhất Phẩm, võ phu cũng không sợ các đòn tấn công chuyên về nguyên thần, bởi vì nguyên thần đã dung hợp cùng nhục thân và khí thế rồi. Cũng không ai có thể đoạt xá võ phu ở giai đoạn này, kể cả Siêu Phẩm.
Khả năng hồi phục của cơ thể cũng trở nên hay hơn. Do đã dung nhập nguyên thần vào cơ thể nên các bộ phận cũng sẽ có một chút “linh hồn” riêng. Khi bị chặt tay, “cánh tay” sẽ tự chạy về với bạn.
*Điều đặc biệt
Cảnh giới này của võ phu không được Nho Thánh đặt tên.
Từ đầu bài viết tới giờ, chúng ta thấy được mỗi khi tăng phẩm cấp, võ phu đều đạt được 1 loại năng lực mới. Tuy nhiên võ phu Nhất Phẩm chỉ tăng cường năng lực của các phương diện đã có sẵn. Theo suy đoán của các nhân vật trong truyện, Nhất Phẩm có thể chỉ là một cảnh giới quá độ lên Võ Thần. Nó thực ra là một bước đệm cho Võ Thần nên Thánh Nhân mới không đặt tên. Chiến lực của nó thì vô cùng cao nhưng chưa sánh ngang được với Siêu Phẩm nên được đặt ở Nhất Phẩm.
Thực ra đây chỉ là cách gọi riêng của Nhất Phẩm đại viên mãn.
Do quá mạnh nên những cường già ở cấp bậc này mới được gọi là Bán Bộ Võ Thần – nửa bước chạm tới cánh cửa của cảnh giới Võ Thần.
*Cách tấn thăng
Tới Nhất Phẩm, võ phu tiến mỗi bước đều vô cùng khó khăn, bởi vì để gia tăng tu vi thì họ cần rèn luyện cả tinh khí thần. Và rèn luyện là phải tăng lên đồng thời, giúp cho 3 yếu tố luôn đồng bộ. Không phải ngày hôm nay thổ nạp tăng khí cơ, ngày mai rèn luyện thể phách rồi ngày kia quan tưởng tăng cường nguyên thần – tu luyện như thế này sẽ không hề có hiệu quả, không đem lại bất kỳ giá trị gì. Nhưng nếu tu luyện 3 cái cùng lúc thì lại rất khó khăn và tăng tiến vô cùng chậm chạp. Đây cũng có thể là lý do 2 vị Hoàng Đế Nhất Phẩm của Đại Phụng không thể chạm tới cấp độ này (tuổi thọ chỉ ngang với phàm nhân).
Vậy còn những vị võ phu Nhất Phẩm khác không bị ràng buộc bởi khí vận và có tuổi thọ vô cùng lớn thì sao ? Họ bị Vu Thần và Phật Đà giết và trấn áp hết rồi. Toàn bộ lịch sử Cửu Châu chỉ ghi chép được 2 vị Bán Bộ Võ Thần, là Thần Thù và Hứa Thất An. Trong đó, Thần Thù là một thử nghiệm của Phật Đà nên có thể nói rằng Phật Đà là người đầu tiên tìm ra cách để trở thành Bán Bộ Võ Thần.
Lý luận của Phật Đà khá đơn gián, hấp thụ một vị võ phu Nhất Phẩm khác là được. Bởi vì một vị võ phu Nhất Phẩm có thể coi như 1 “đan dược” hình người mang một lượng tinh khí thần vô cùng lớn. Luyện hóa cùng hấp thụ viên “đan dược” đó là cách nhanh nhất để tăng cường đồng thời tinh huyết, khí thế và nguyên thần. Phật Đà dựa vào kinh nghiệm cùng vị cách của mình để giúp Thần Thù tu thành võ tăng Nhất Phẩm rồi hấp thụ A Tu La Vương (tầm Nhất Phẩm trung kỳ) và tạo ra vị Bán Bộ Võ Thần đầu tiên trong lịch sử.
*Năng lực
Trong quá trình trở thành Bán Bộ Võ Thần, nguyên thần sẽ bị xé rách thành vô số mảnh nhỏ và các mảnh vỡ đó sẽ dung nhập vào từng tế bào của võ phu. Và sau khi kết hợp với từng tế bào, chúng cũng nối liền lại với nhau – tưởng tượng nhìn sẽ như một lưới đánh cá và mỗi điểm trên lưới là 1 tế bào.
Hiện giờ, mỗi bộ vị trên cơ thể của võ phu đều có “ý nghĩ” riêng. Cái này khác với ví dụ về Khấu Dương Châu ở phần Nhị Phẩm, bởi vì với Khấu Dương Châu thì những “sinh mệnh” tách rời kia đối chọi lẫn nhau và chúng muốn tiêu diệt lẫn nhau. Còn với Bán Bộ Võ Thần thì tất cả đều là cùng một thể. Ví dụ như Thần Thù, hắn bị Phật Đà chia cắt cơ thể thành nhiều phần rồi phong ấn, mỗi phần cơ thể đó đều mang một ý nghĩ và tính cách riêng. Nhưng khi gặp nhau thì chúng không hề bài xích và đầu tránh để bài trừ lẫn nhau. Bởi vì sự khác biệt lớn nhất nằm ở năng lực tư duy. Bộ phận thân thể của võ phu Nhất Phẩm cũng có thể tự truy tìm bản thể nhưng đó chỉ là hoạt động theo bản tính (như kiểu một công việc được lập trình sẵn).
Ngoài ra, mỗi tế bào của Bán Bộ Võ Thần phát sinh biến dị. Có một đường vân giống với linh uẩn của Thần Ma được in trên từng tế bào của Bán Bộ Võ Thần, những đường vân này như đang cố gắng nổi liền thành một trận pháp nào đó. Và các đường vân là đại diện đặc tính bất diệt. Bản chất của đặc tính này là khó có thể phá hủy, ngay cả Siêu Phẩm cũng không thể giết chết Bán Bộ Võ Thần.
Về sức mạnh, Bán Bộ Võ Thần chỉ cần 1 quyền là có thể đấm bay võ phu Nhất Phẩm. Họ có thể ngăn chặn Siêu Phẩm trong một khoảng thời gian nhất định (không phải đối mặt mà không có lực phản kháng).
Giống với Nhất Phẩm, Bán Bộ Võ Thần tách biệt với thiên địa, như trở thành một tiểu thế giới ngay giữa Cửu Châu. Lực bài xích giữa thiên địa cùng Bán Bộ Võ Thần lớn hơn rất nhiều lần so với Nhất Phẩm thông thường. Các nguyên tố trong thiên địa trở nên cực kỳ hỗn loạn, giống như cảnh tượng của tận thế (xem thêm ở chương 44 Quyển 5 hoặc chương 89 Quyển 5).
============
Cre: FB Lập ra để viết những thứ mình thích
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
Bằng hữu tới nói 2 câu đi...
Ta Thật Sợ Hãi A: Đô thị, hệ thống, linh dị, sảng văn... Quyển sách này thế nào?
Nào Đó Hogwarts Ma Văn Giáo Sư: Dân mạng đánh giá thế nào?
Review Đại Phụng Đả Canh Nhân, Kiếm Lai và Vạn Tộc Chi Kiếp
Thần Mộ: Tử Kim Thần Long - Tử Phong
TẠI SAO CỤ KIM CÓ CÁI NHÌN KHÔNG MẤY THIỆN CẢM VỚI MẬT TÔNG.
Tiên Nghịch nhân vật toàn tập • Phần X
Ta Có Nhất Kiếm: Đánh giá một chút quyển sách này thế nào?
Trường Dạ Dư Hỏa vừa lên khung, đặt trước 5 vạn, con mực có thể xưng Qidian đệ nhất nhân
Tần Thời Minh Nguyệt: Thủy Quả Tương Quân
Thể loại truyện bạn đọc có thay đổi theo năm tháng?
Toàn Chức Cao Thủ: Vi Thảo chiến đội cống hiến nhất Vinh Quang
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.