LUẬN VỀ CHIẾN TRANH VÀ HÒA BÌNH
BÀN VỀ CHÍNH TRỊ THẾ GIỚI SAU BỮA CƠM RAU MUỐNG CHẤM MẬT ONG
TÂN TAM QUỐC DIỄN NGHĨA 4.0 - THIÊN HẠ CHIA 3
NGỤY MỸ - THỤC TRUNG - NGA NGÔ
CHÚ Ý: Bài viết cực cực cực kỳ dài, có thể sẽ vượt quá khả năng đọc hiểu của bạn
#Tèo_Văn_Trần_review
Trong những ngày gần đây tình hình Ukraine căng như dây đàn gảy tai trâu lâu lâu các cường quốc lại tập trận dọa dồ, giang hồ mõm cấp độ quốc gia, lời qua tiếng lại, ai cũng cho là tao đúng, chẳng thằng nào nhận sai. Không phải tại anh cũng không phải tại em. Tại trời xui khiến nên chúng mình bem nhau.
Sau khi công nhận 2 vùng đất độc lập tự trị, vậy là Nga đã xuất quân tiến vào Ukraine, chỉ 1 đòn áp đảo quần hùng, tất cả đã được định đoạt. Hổ không gầm lại tưởng Hello Kitty. Gấu không tát lại tưởng gấu bông Teddy. Con gấu Nga bừng tỉnh giấc tung một cú tát ngàn cân dữ dội làm chấn động cả thế giới sau một giấc ngủ đông dài.
Với sức mạnh quân sự vô hạn, vượt qua mọi mưu lược, đè bẹp và bóp nghẹt tinh thần ý chí kháng cự của đối phương, Nga dễ dàng khống chế mọi việc trong tầm tay. Quân đội Ukraine không dám làm gì, không thể làm gì, không biết làm gì, một phần họ sợ leo thang chiến tranh, đám lửa bùng cháy không dập tắt nổi. Họ đành bắt chước một câu chuyện cổ tích đã từng nghe, khi gặp gấu, phải nằm im xuống, giả c.h.ế.t. Để mong con gấu tha cho. Còn con gấu có tha cho hay không, thì để xem đã.
Putin đại đế ở ngôi cũng rất lâu rồi, ông toan tính điều gì khi mang gươm đi mở cõi. Phải chăng toan tính của ông chính là: "Giành lại đất Tổ, không làm khổ dân". Ông muốn một chiến công huy hoàng lộng lẫy, ông muốn một chiến tích vĩ đại kỳ công, trước Putin chưa ai có, sau Putin chẳng có ai, để trang hoàng tô điểm lên ngôi vị của mình, hay là ông lại muốn ngồi thêm vài nhiệm kỳ nữa.
Nhiều người Việt có cảm tình sâu sắc với nước Nga vĩ đại cho nên rất nhẹ nhàng với vấn đề Nga tác động và công nhận hai vùng đất của Ukraine bỏ phiếu trưng cầu dân ý tách ra độc lập tự trị. Nhiều tờ báo, nhiều trang Facebook chuyên về quân sự thế giới tại VN, cố tình nói giảm nói tránh nói khéo, nói là Nga chỉ bảo vệ lợi ích chính đáng của mình mà thôi. Như thế này thì chết. Nếu như những vùng đất có nhiều người Tàu sinh sống mà nó cũng đòi bỏ phiếu trưng cầu dân ý tách ra thì vỡ mồm. Ukraine là một quốc gia độc lập có chủ quyền lãnh thổ được quốc tế công nhận. Việc Nga đưa quân vào Ukraine không gì có thể biện minh được.
Khi Nga đưa quân vào Ukraine, không chỉ Ukraine mà cả Châu Âu đều run lên vì sợ hãi, bởi vì họ đã hòa bình quá lâu, có quá nhiều thứ để mất. Thời kỳ khó khăn, sinh ra những người đàn ông mạnh mẽ, những người đàn ông mạnh mẽ dựng xây nên thời đại hòa bình, thời đại hòa bình lại tạo ra những người yếu đuối, những người yếu đuối sẽ làm cho thời kỳ khó khăn.
Ngoài cuộc chiến trên bộ trên không, còn là cuộc chiến của giới truyền thông. Xét về mặt truyền thông đại chúng mà nói thì Ban Tuyên giáo của Nga phải gọi Ban Tuyên giáo của Mỹ bằng bố. Thông qua các bộ phim điện ảnh truyền hình siêu anh hùng Hollywood mà các cháu thiếu nhi suy nghĩ non nớt nông cạn bây giờ rất thích xem say mê chìm đắm, thì quân đội Mỹ luôn là vô địch chính nghĩa, và trong phim Mỹ, kẻ phản diện luôn luôn là người Nga.
Một số chuyên gia quân sự online tỏ ra mình thạo tin hiểu biết thuyết âm mưu thì cho rằng: Nga, Mỹ bắt tay nhau tạo điểm nóng xung đột để duy trì vị thế đảng cầm quyền, tăng cường sức ảnh hưởng chính trị của bản thân nhằm giữ chặt chiếc ghế mình đang ngồi.
Xem nhiều phim siêu anh hùng nước Mỹ, bạn sẽ biết nếu không có Joker thì Batman để làm gì. Nếu không có kẻ ác nhân thì ai cần đến người anh hùng, anh hùng làm gì, anh hùng với ai. Rồi còn vấn đề ngân sách chi tiêu cho quốc phòng, làm sao để giữ vững ổn định, làm sao để tăng ngân sách quốc phòng năm sau cao hơn năm trước, làm sao để quốc hội thông qua, làm sao để móc túi từ tiền thuế của người dân trong nước, nếu mỗi bên không vẽ ra một kẻ thù cuồng bạo.
John Biden ở Mỹ cũng có nhiều khó khăn, mọi người đều soi mói, ông cũng già lắm rồi đấy, thỉnh thoảng mất tự chủ, thiếu kiểm soát. Ông cũng phải làm điều gì đó để giữ chặt cái ghế của mình đi chứ.
Nga dẫn quân vào Ukraine, nước Mỹ được lợi lộc gì, ngoài chiến trường test vũ khí và con buôn sen đầm. Mọc ra một nước đại Nga như vậy, sẽ khiến cả châu Âu run lên vì sợ hãi, ngoài ra còn run lên vì lạnh lẽo khi phụ thuộc vào khí đốt của Nga. Cả Châu Âu phải quy phục phụ thuộc vào người siêu anh hùng nước Mỹ. Tầm quan trọng, sức ảnh hưởng của Mỹ với châu Âu chưa bao giờ lại lên cao đến vậy. Châu Âu liệu có nước nào dám xa rời vòng tay Mỹ. Còn nước nào ở Châu Âu dám "thoát Mỹ" hay không ?
Còn về Putin thì sao:
Câu chuyện về Vladimir Vladimirovich Putin (phiên âm tiếng Việt: Vla-đi-mia Vla-đi-mia-rô-vích Pu-chin) nhuốm đầy màu sắc thần thoại. Tương truyền khi Putin sinh ra, trên trời có 5 đóa hoa ngũ sắc, nhật nguyệt cùng tỏa sáng, chim chóc kêu gâu gâu, gà lợn gáy meo meo, toàn những thiên tượng kỳ lạ. Có tin đồn cho rằng, ông sở hữu những năng lực siêu nhiên kỳ lạ. Ông chính là người mai mối cho bố mẹ ông đến với nhau. Khi Putin cắt hành, củ hành bắt đầu khóc. Putin không đeo đồng hồ, đồng hồ phải hỏi giờ Putin. Khi Putin ho, tất cả virus đeo khẩu trang. Lý Bạch có bài thơ: “Ngẩng đầu thấy trăng sáng, cúi đầu thấy Putin.” Khi Mark Zuckerberg tạo ra Facebook, anh nhận được một lời mời kết bạn từ Putin.
Putin mở hộp cao sao vàng bằng một tay.
Putin đánh thức cái đồng hồ báo thức mỗi sáng.
Putin đeo kính râm để khỏi làm bị thương Mặt trời.
Vệ sĩ không bảo vệ Putin mà đi cạnh Putin cho an toàn.
Có lần, Bụt hiện ra trước mặt Putin và khóc.
Có thể nói: Putin không tranh cử tổng thống, tổng thống tranh cử để làm Putin.
Mặc dù Putin là đại đế ở Nga hơn 20 năm rồi, nhưng không thiếu những lời ra tiếng vào, nội bộ nước Nga cũng có phân hóa, những thế lực thù địch Nga Tân luôn miệng lẩm bẩm nói sau lưng thôi: "Ông làm tổng thống hơi lâu rồi đấy, dù ông có giỏi đến mấy, cũng không nên ngồi lâu như vậy"
Đó chính là lý do, cần phải có xung đột, cần phải có điểm nóng, cần phải khuấy động phong trào, dẫn dắt chúng sinh, để những người dân thiện lành hai nước Mỹ Nga cần đặt niềm tin sâu sắc vào lãnh đạo, duy trì uy tín đảng cầm quyền, ngân sách quốc phòng lại dồi dào chưa từng thấy, người dân tiếp tục làm việc chăm chỉ đóng góp cho ngân sách quốc gia mà chẳng kêu ca gì hết.
Tôi vẫn đang ngồi trong lều cỏ, ngày ngày cày ruộng ở thôn Ngọa Long, Bắc Từ Liêm, đợi người hiền tài 3 lần đến lều tranh để thỉnh mình. Cũng rất nhiều người đến gõ cửa nhà tôi 3,4 lần, hóa ra là mấy người thu tiền hóa đơn điện nước, quảng cáo bán gas đủ cả. Tôi chưa xuất sơn xuống núi, ngồi trong lều tranh, chém gió không phanh, wifi cực mạnh, mà cũng đã biết thiên hạ chia 3 rồi.
Mỹ và đồng minh
Trung và đồng bọn
Nga và đồng đảng
Thiên hạ chia ba
Là như thế đó
Mỹ Ngụy khác gì Tào Tháo đâu, uy hiếp thiên tử hạ lệnh cho chư hầu. Mỹ là nước bảo trợ Liên Hợp Quốc, là nhà tài trợ lớn nhất cho các chương trình mục tiêu của Liên Hợp Quốc. Tiếng nói của Mỹ là to nhất. Vậy Mỹ sai khiến thiên tử hiệu lệnh chư hầu là đúng rồi. Mỹ chỉ con ngựa bảo con nai thì cũng cấm ai dám có ý kiến. Hãy nhớ lại câu chuyện lọ muối của Ngoại trưởng Mỹ Colin Powell trình ra trước Liên Hợp Quốc và đó chính là hồi kết của Iraq cùng Saddam Hussein.
Thục Trung, Trung Quốc là nước có lịch sử văn minh lâu đời, nói gì thì nói trong lịch sử có nhiều thời đại phát triển rực rỡ nhất thế giới, luôn coi mình là trung tâm, giống với Lưu Bị cũng kiểu dòng dõi vua chúa bắn đại bác 3 đời không tới. Gọi là ăn mày dĩ vãng, hồi tưởng hào quang phản chiếu trong quá khứ, trải qua bao thăng trầm sóng gió, bây giờ mới phất lên được, nhưng vẫn bị Mỹ Ngụy dì đọt, trừng phạt thương mại, cấm tiếp cận những công nghệ bán dẫn tối tân. Với hào quang quá khứ, vị thế lịch sử của mình mà lại để thằng mới có 200 năm lập quốc chèn ép như vậy, quả thật là không cam lòng.
Trung Quốc với tiềm năng, quốc lực, nội lực cực lớn vô hạn của mình, nếu đi đúng hướng, tập trung dồn sức mọi nguồn lực để phát triển, với đất rộng, người đông, nhân công nhiều khủng khiếp, sẽ phát triển cực nhanh, như vũ bão, mạnh không tưởng. Nhưng nếu đi sai hướng sẽ cắm đầu xuống dốc không phanh, binh bại như núi đổ. Tiêu biểu có thể kể đến các sai lầm lớn trong quá khứ: chiến dịch Đại Nhảy Vọt hay chiến dịch đấu tố Đại Cách Mạng Văn Hóa là một ví dụ.
Nga cũng như Ngô, sở hữu vũ khí hạt nhân hủy diệt, cũng như Ngô sở hữu một dải Trường Giang rộng lớn, dễ thủ khó công, chỉ cần thủ chắc là an toàn cả đời. Tao không động đến thằng nào thì đừng thằng nào động đến tao. Chẳng ai dám động đến Nga Ngô cả, nếu không muốn tất cả reset, tất tay xóa bài đánh ván mới, làm lại từ đầu. Cách nhanh nhất để nhân loại trở về thời kỳ đồ đá, đó là tấn công tổng lực tất tay với Nga. Thực ra nước Nga với sự vĩ đại xen lẫn huyền thoại của nó, chỉ thua trước chính mình, Nga chỉ sợ mỗi Liên Xô thôi, chứ còn Mỹ cũng chẳng coi ra gì.
Ngụy Mỹ, Thục Trung, Nga Ngô. Vậy ai sẽ là Tư Mã Ý, đó có thể là người Do Thái, nhẫn nhịn ẩn mình chờ thời suốt 2000 năm, sắp sửa đến lúc rồi đấy.
Thời kỳ nào cũng vậy, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền định đoạt số phận của kẻ yếu. Còn kẻ yếu không có quyền chọn lựa, ngay cả lựa chọn c.á.i c.h.ế.t của mình cũng không được.
Có thể thấy rằng, những nước nhỏ chỉ là con cờ trong bàn cờ của các nước lớn siêu cường. Trong chiến tranh Triều Tiên trước đây, có người đã từng nói thế này:
Trung Quốc quyết tâm đánh Mỹ đến người Bắc Hàn cuối cùng
Mỹ quyết tâm đánh Trung đến người Nam Hàn cuối cùng
Hỏi: Ai là người Triều Tiên cuối cùng ?
Ukraine bây giờ cũng vậy:
Nga quyết tâm đánh Mỹ đến người U Cà cuối cùng
Mỹ quyết tâm đánh Nga đến người Uy Kiên cuối cùng
Hỏi: Ai là người Ukraine cuối cùng ?
Muốn không trở thành con cờ, chỉ còn có một cách vươn mình lên mạnh mẽ hùng cường trở thành người chơi cờ, hoặc đánh một trận tung tóe lật đổ cả bàn cờ để mở ra những nước đi bất ngờ, và chờ đợi thời cơ.
Việt Nam ta cũng vậy. Để không trở thành con cờ trong bàn cờ của các nước lớn. Đã đến lúc Việt Nam phải vươn mình lên trở thành một siêu cường.
Xét một cách toàn diện Việt Nam phải là nước đứng đầu Đông Nam Á với quá nhiều lợi thế khi so sánh với các nước khác. Tôi chỉ so sánh với một số nước ở Đông Nam Á hiện nay:
So sánh với Thái Lan, Việt Nam ổn định về chính trị hơn rất nhiều, không có phe áo vàng áo đỏ áo xanh suốt ngày biểu tình, bạo loạn, bất ổn, không làm ăn gì được. Cũng không có vua như Thái Lan, người dân không phải phủ phục nằm rạp đất quỳ gối khấn lạy trước vua. Hơn nữa miền Nam Thái Lan thỉnh thoảng vẫn chưa ổn định, còn rất nhiều vấn đề. Ngôn ngữ chữ viết của Thái Lan cũng khó đọc khó viết khó tiếp cận tri thức Tây phương như ngôn ngữ Việt.
So sánh với Singapore, Singapore đất nhỏ người ít, tài nguyên thiên nhiên rất hiếm, xét về mọi mặt nội lực, quốc lực, tiềm lực, nhân công, tiềm năng phát triển lâu dài trong tương lai, tôi có thể khẳng định Singapore không thể bằng được Việt Nam. Đương nhiên nếu chúng ta đi đúng hướng và tận dụng tốt nhất thời cơ có thể.
So với Indonesia, một quốc gia Hồi giáo, họ mất nhiều thời gian vào cầu nguyện hàng ngày, và nói gì thì nói phụ nữ ở các quốc gia Hồi giáo cũng có những hạn chế nhất định, không có những điều kiện tốt nhất để phát triển bản thân. Ngoài ra địa thế của Indo cũng nhiều đảo, nằm trên vành đai động đất sóng thần nhiều, đó cũng là cái khó của họ.
Philippines thì địa thế cũng khó cho họ, họ luôn ở tâm thế chắn bão cho Việt Nam, mỗi năm chục cơn bão siêu bão đổ bộ vào Philippines, rồi suy yếu, sau đó mới vào VN. Chống bão thôi đã mệt rồi, để phát triển kinh tế còn nhiều điều cần nói tới. Còn một số nước khác ở ĐNA thì thôi, tôi không so sánh nữa.
Vì vậy xét về mọi mặt, Việt Nam hoàn toàn có thể là quốc gia dẫn đầu Đông Nam Á, không phải bàn cãi gì nữa. Thậm chí nếu so với một số nước Đông Á, chúng ta cũng có chút lợi thế riêng về ngôn ngữ chữ viết gần với tiếng Latinh nên dễ dàng tiếp thu học hỏi những tri thức tân tiến bậc nhất từ phương Tây.
Muốn vươn mình lên mạnh mẽ, điều quan trọng bậc nhất của người Việt, đó chính là sự đoàn kết. Ai đó đã từng nói rằng, mỗi người Việt đều là một tinh hoa được ví như những viên bi thép, còn người Nhật là những viên bi đất sét. Khi cầm những viên bi lên nắm chặt vào nhau, những viên bi đất sét dễ dàng đoàn kết thành một khối. Còn những viên bi thép rời rạc, mỗi viên mỗi nơi, chẳng thể gắn kết. Chỉ đến khi ném tất cả những viên bi thép vào lò lửa, những viên bi nóng chảy cái tôi của mình ra mới có thể gắn kết mạnh mẽ thành một khối mình đồng da sắt. Cũng giống như người Việt, bình thường chẳng thể đoàn kết, chỉ khi cùng trong khó khăn hoạn nạn nặng nề chồng chất mới gạt bỏ được cái tôi để làm nên những kỳ tích phi thường huyền thoại.
Để trở thành siêu cường, có vô số việc phải làm, hai trong số đó là, thượng tôn pháp luật và trọng dụng người tài, nhất là những người làm trong môi trường nhà nước.
Thượng tôn pháp luật chưa chắc đã tạo ra một quốc gia hùng cường. Nhưng một quốc gia hùng cường, chắc chắn phải thượng tôn pháp luật.
Pháp luật phải là kim chỉ nam, là ánh lửa hồng, là sợi chỉ đỏ xuyên suốt trong đời sống của từng người dân, dẫn lối cho mọi người đi theo.
Thượng tôn pháp luật, không phải chỉ từ những vụ án lớn, vụ án điểm (cá nhân tôi không thích dùng từ án điểm, mọi vụ án đều phải công bằng trước pháp luật, nên tránh dùng từ án điểm), mà bắt đầu từ những việc làm nhỏ nhất, những xích mích nhỏ nhất trong đời sống. Khi nhà hàng xóm hát karaoke quá to quá lâu hãy gọi ngay công an, không nói nhiều. Khi va chạm giao thông, hãy gọi ngay công an, không nhiều lời. Khi hàng xóm đổ rác sang nhà bạn, hãy gọi ngay những người thực thi công lý, không nói lắm. Tất cả mọi việc cần được giải quyết theo đúng pháp luật một cách triệt để, kết thúc rõ ràng.
Tránh để những việc nhỏ nhặt, những mâu thuẫn âm ỉ tích tụ kéo dài, rồi nó sẽ bùng lên thành những đám cháy lớn với hậu quả khôn lường.
Bạn có thể đọc về lý thuyết "Hiệu ứng cửa sổ vỡ" để biết thêm:
"Nếu ai đó làm vỡ kính cửa sổ của một tòa nhà và không sửa chữa kịp thời thì kính cửa sổ sẽ bị vỡ nhiều hơn. Nguyên nhân là khi nhìn thấy cửa sổ vỡ, những kẻ phá hoại sẽ có xu hướng tiếp tục phá các ô cửa sổ khác để thực hiện tội ác." Ban đầu chỉ là vấn đề nhỏ, nhưng nếu không kịp thời khắc phục, vấn đề sẽ ngày càng lớn và hậu quả trở nên nghiêm trọng.
Người Việt Nam cả nể, ngại không dám tiếp xúc với pháp luật, sợ hãi pháp luật, cứ nghĩ pháp luật là cái gì đó phức tạp, to lớn. Một trăm cái lý không bằng một tí cái tình. Đã đến lúc pháp luật đi sâu thẫm đẫm vào đời sống nhân dân. Pháp luật cần được dạy từ lớp 1, là môn học xuyên suốt đến hết đại học. Dạy người dân từng tí một về pháp luật, làm sao để viết 1 cái đơn khởi kiện, quy trình pháp lý như thế nào, nghĩa vụ trách nhiệm pháp lý ra làm sao.
Có thể nói: "Pháp luật không nhất thiết phải có tình người. Nếu có tình người thì tình người cũng phải được quy định trong khuôn khổ của pháp luật." (Câu này tôi nói, không trích dẫn ở đâu cả)
Những người làm trong môi trường nhà nước phải luôn là những người giỏi nhất, tốt nhất, xuất sắc nhất, đỉnh cao nhất, bởi vì họ chính là những người đề ra pháp luật, đưa ra cơ chế, định ra chính sách, tạo ra luật chơi, dẫn dắt sự phát triển của cả xã hội.
Muốn thu hút được những người trẻ tài giỏi nhất vào làm trong môi trường nhà nước, một điều quan trọng chính là cơ chế lương thưởng đãi ngộ.
Những người trẻ giỏi giang tốt nghiệp đại học danh tiếng bằng đỏ loại ưu sẽ nghĩ gì khi nhìn vào mức lương 2,34; 2,67; 3,0 nhân với lương cơ bản khi vào môi trường nhà nước. Đương nhiên sẽ có các mức thu nhập phụ cấp tăng thêm nhưng không thể so sánh được với mức lương của các tập đoàn nước ngoài tại VN. Những người làm việc trong môi trường nhà nước quản lý cả một ngành hay cả một tỉnh hàng triệu con người mà mức lương lại chỉ bằng 1/10 so với những giám đốc Tổng Giám đốc công ty quản lý mấy trăm mấy nghìn người (ở đây tôi nói mức lương, tổng thu nhập được nhận theo đúng cơ chế nhà nước, đúng pháp luật)
Đã đến lúc mức lương của những người làm trong môi trường nhà nước phải cạnh tranh công bằng sòng phẳng với mức lương của các tập đoàn nước ngoài hàng đầu tại Việt Nam.
Người ta nói về chảy máu chất xám ra nước ngoài, tuy nhiên chảy máu chất xám còn xảy ra ngay trong nội bộ đất nước. Khi những người giỏi nhất lại làm cho những tập đoàn nước ngoài, những tập đoàn tư nhân với mức lương cùng đãi ngộ cực cao.
Đã qua rồi thời kỳ ăn cơm rau muống, mặc áo trấn thủ, đi dép cao su, phục vụ nhân dân. Những người trẻ tuổi ai cũng có những khát vọng cống hiến của mình, nhưng cơm áo không đùa với khách thơ. Họ muốn cống hiến cho đất nước, làm việc trong môi trường nhà nước, nhưng cũng phải sống được, thậm chí làm giàu chính đáng được bằng mức lương của mình mà chẳng phải cúi mình nhận lót tay từ ai cả.
Tăng lương chưa chắc đã giảm trừ tham nhũng, nhưng nếu không tăng lương, sẽ đẩy người ta một bước đến tham nhũng gần hơn.
Chống tham nhũng cần chống bằng hai chân, một chân đó là kỷ luật nghiêm minh, xử lý minh bạch rõ ràng, trừng phạt thật nặng những người tham nhũng theo đúng pháp luật. Một chân là thay đổi cách tính lương thưởng, tăng cường chế độ đãi ngộ lương thưởng cho các nhân viên công vụ nhà nước. Để những nhân viên làm trong môi trường nhà nước có thể sống được bằng lương và làm giàu chính đáng, mua nhà, mua xe bằng lương của mình. Để cho cán bộ nhà nước:
Không muốn tham nhũng
Không cần tham nhũng
Không phải tham nhũng
Không dám tham nhũng
Ngoài ra để chọn lọc được những người thực tài, tài giỏi bậc nhất để làm trong môi trường nhà nước cần phải thay đổi cơ chế tuyển dụng người tài trong môi trường nhà nước bằng việc tổ chức trung tâm thi tuyển công chức viên chức quốc gia tập trung như thi đại học. Có 3 trung tâm thi tuyển quốc gia đặt tại 3 miền. Mỗi năm các cơ quan nhà nước thống kê số lượng công chức viên chức cần tuyển. Việc còn lại trung tâm thi quyển quốc gia sẽ xử lý để tìm ra được những người giỏi nhất và chuyển về cho các cơ quan nhà nước. Tách rời quy trình thi tuyển với cơ quan cần tuyển để tránh những tiêu cực không đáng có.
Ngoài những điều ở phía trên đã nói, còn một điểm yếu trong tư tưởng nhận thức của chúng ta trên mọi lĩnh vực thì đó là tư tưởng THẾ LÀ ĐƯỢC RỒI
Thỉnh thoảng mới chỉ được một chút thành tựu, một tí thành công là lại bắt đầu tư tưởng THẾ LÀ ĐƯỢC RỒI, THẾ LÀ TỐT RỒI, THẾ LÀ ỔN RỒI
Cái gì cũng THẾ LÀ ĐƯỢC RỒI, THẾ LÀ TỐT RỒI, THẾ LÀ ỔN RỒI
Việc gì cũng THẾ LÀ ĐƯỢC RỒI, THẾ LÀ TỐT RỒI, THẾ LÀ ỔN RỒI
Chính bởi cái lối suy nghĩ như thế nên chẳng bao giờ chúng ta có thể đi đến đỉnh cao nhất của việc gì cả. Ngay cả việc đội tuyển Việt Nam vào được vòng loại thứ ba World Cup 2022, bắt đầu lại có những tư tưởng THẾ LÀ ĐƯỢC RỒI, THẾ LÀ TỐT RỒI, THẾ LÀ ỔN RỒI
Không có áp lực không có kim cương, không dồn ép bản thân tới mức cực hạn, vượt qua giới hạn, nâng tầm giới hạn, đánh thủng giới hạn thì bao giờ chúng ta mới có thể đứng trên đỉnh cao danh vọng được. Bây giờ chúng ta không làm thì còn đợi bao giờ mới làm. Bây giờ chúng ta không đánh thủng giới hạn của bản thân, để vượt qua giới hạn của bản thân thì còn đợi đến lúc nào.
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
niết dục nhàn vân dã hạc
3 năm trước
niết dục nhàn vân dã hạc
3 năm trước
thiên nguyên Hoang Bại
3 năm trước
Hệ liệt Đấu La đại lục: 4 vị nữ chính, hiện giờ bạn thích ai nhất?
100 định luật thép trong thế giới truyện kiếp hiệp
Nhân Đạo Đại Thánh: Dân mạng đánh giá thế nào?
Kiếm hiệp tình duyên hai: Hoàn Nhan Nhược Tuyết
PHÁI TIÊU DAO - MA ĐẠO TRONG KIẾM HIỆP KIM DUNG
Cửu Thải Thôn Thiên Mãng Mỹ Đỗ Toa
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.