Tam Quốc Diễn Nghĩa chứ không phải Tam Quốc Chí nha. Bài này nói về tiểu thuyết lịch sử đứng đầu Tứ Đại Danh Tác.
Số là cuối thời nhà Hán thì vua lầy quá. Dân thì khổ mà toàn ăn chơi hưởng lạc. Chưa kể còn tin dùng hoạn quan. Mấy thằng bị thiến này không còn ham muốn tình dục, nên tham vọng của chúng nó là tiền bạc và quyền lực. Nói chung là xã hội nát bét.
Anh vợ vua là Hà Tiến muốn trừ khử bọn này, nhưng thay vì vào cung chém chết hết cho nhanh, lại cho gọi Đổng Trác về. Đổng Trác ở biên giới âm thầm xây dựng quân đội riêng, hắn muốn làm phản từ lâu nhưng chưa có dịp, nay tự dưng được mời về kinh thành, quá sướng. Tào Tháo cản Hà Tiến, bảo thằng đó tàn bạo lắm gọi nó về làm éo gì. Hà Tiến không nghe, vẫn gọi Đổng Trác về.
Cuối cùng khi Tào Tháo tự giết sạch bọn hoạn quan thì Đổng Trác cũng kịp về tới kinh. Đúng như Tháo dự đoán, thằng này muốn cướp ngôi. Sau một lần ám sát Trác không thành, Tháo bỏ chạy về quê, kêu gọi anh hùng trên thiên hạ tập hợp lại cứu vua.
Chư hầu cả nước mỗi người đều góp quân, tạo thành một liên minh huyền thoại League of Legends rầm rập kéo về kinh. Nhưng đánh nhau thì ít mà chửi nhau óc chó thì nhiều. Sau một số màn drama giận dỗi các kiểu thì ai về nhà nấy. Giải tán quốc hội, kệ thằng Đổng Trác. Sau này Điêu Thuyền dùng mỹ nhân kế chia rẽ Đổng Trác và Lã Bố thì con heo mập này mới bị xiên chết.
Nhận ra thiên hạ đang loạn lạc, vua hết quyền lực rồi, mỗi chư hầu đều mang ý đồ riêng. Trong đó có 3 nhân vật chính.
Tào Tháo là giỏi nhất, đánh đâu thắng đó, chiếm được hết miền bắc. Tôn Quyền là sướng nhất, chả phải làm gì, cơ nghiệp cha anh đã để lại sẵn rồi. Cậu này thì làm chủ miền đông và nhờ có tài quản trị nên Đông Ngô hưng thịnh. Lưu Bị là thảm nhất. Tiếng là chú của vua, nhưng từ nhỏ sống nghèo khổ, phải đi bện giày để kiếm sống. Trong thời loạn Lưu Bị cũng không có đất, toàn đi ở nhờ người ta.
Một hôm Lưu Bị ghé ở nhờ Tào Tháo. Lưu Bị được Tào Tháo rủ đi nhậu. Đang uống rượu thì Tháo nói Bị rằng những thằng chư hầu khác chỉ là cùi bắp, anh hùng thực sự chỉ có ông với tui mà thôi. Bị nghe vậy teo cả dái, sợ bị trừ khử. Thế là hôm sau âm thầm chuồn gấp.
Tháo điên tiết cho quân truy sát. Lưu Bị chạy đến Kinh Châu trốn. Trong thời gian ở đây, Lưu Bị cảm thấy đắng lòng vì 40 tuổi rồi mà sự nghiệp chưa có cái vẹo gì, trong khi gốc gác còn hoàng tộc hơn Kenny Sang. Quân đội ít ỏi, đánh đâu thua đó, nói chung số nhọ như chó.
Cái rồi có người bảo rằng ông thua là do ông không có quân sư chỉ đường. Sau đó Lưu Bị được Thủy Kính tiên sinh mách nước: muốn có được thiên hạ thì hãy kiếm long và phụng. Long là Khổng Minh, còn phụng là Bàng Thống.
Mời Khổng Minh cũng cực vãi, đi tới ba lần mới gặp được. Khổng Minh lúc đó mới 27 tuổi chứ mấy, mà đã tỏ ra rất bá đạo, cứ đánh là thắng. Đời Lưu Bị từ đây đã khấm khá lên nhiều.
Tào Tháo đã phát hiện ra Lưu Bị, bèn dẫn quân đến Kinh Châu. Lưu Bị cuống cuồng, chuẩn bị chạy tiếp. Nhưng trước khi đi ổng hỏi dân Kinh Châu là giờ mấy ba mấy má muốn theo tui hay theo thằng Tào Tháo. Quyết định lẹ lẹ đi nó rượt tới nơi ăn cứt hết cả đám bây giờ. Họ bảo muốn theo ổng, thế là khăn gói lên đường.
Lưu Bị dẫn cả trăm ngàn người nên đi rất chậm, Tào Tháo thì cho kỵ binh dí hết tốc độ. Khi gặp nhau thì anh Lưu bị đánh cho lên bờ xuống ruộng, vứt cả vợ con mà chạy. May có Quan Công yểm trợ nên mới thoát.
Tào Tháo đã có được Kinh Châu, giờ chỉ còn dứt điểm Tôn Quyền là xong. Đang trong chuỗi trận bất bại nên ổng muốn chơi tới cùng luôn. Lưu Bị nhờ Khổng Minh qua bảo Tôn Quyền là sợ đéo gì không biết, đánh bỏ mẹ nó đi, đầu hàng là mày mất hết ra đường ở đó. Nói thật anh con giời này sợ bạn Tào vl. Sợ là phải, Tháo phang thằng nào là thằng đó phải quỳ thì sao Quyền không rét. Nhưng Khổng Minh khích dữ quá nên ảnh quyết định chơi khô máu với anh Tào luôn.
Tào Tháo muốn thịt Tôn Quyền thì phải vượt sông Trường Giang. Quân Tào chưa đánh sông nước bao giờ nên cứ lên tàu là say sóng. Bàng Thống xúi dại là hãy lấy dây xích ràng tất cả thuyền lại thành một khối rồi hẵng ra trận. Vậy là trúng kế.
Vào cái đêm diễn ra trận Xích Bích. Chỉ huy Chu Du đẹp trai ra lệnh cho thuyền nhỏ giả vờ đầu hàng, khi đến gần thuyền quân Tào thì phóng hỏa. Đêm đó gió rất to, mà Tháo lại cho xích thuyền lại với nhau, thế là nguyên đội chiến thuyền khổng lồ cháy sạch sẽ. Trận thua đau nhất cuộc đời Tào Tháo. Đem hơn 800 ngàn quân, đi về còn được... 20 người.
Tranh thủ Tào Tháo thua, Lưu Bị vội vàng chạy về phía tây chiếm đất, lập ra nhà Thục. Tôn Quyền lập nhà Ngô. Tào Tháo lập nhà Ngụy. Thời kỳ tam quốc chính thức xuất hiện.
Phần sau truyện đánh nhau cũng căng lắm. Chết cũng tầm 40 triệu người, thua chiến tranh thế giới thứ hai thôi. Cuối cùng Ngụy nuốt Thục, rồi bị nhà Tấn lật đổ, sau đó Ngô cũng bị diệt.
Giang sơn lại trở về một mối sau 60 năm chia ba thiên hạ.
Source: noron.vn
===========
CN 190, Quần hùng cát cứ.
Đổng Trác bắt thiên tử dời đô về Trường An.
197, Viên Thuật xưng đế, hiệu Trọng Thị, đóng đô Thọ Xuân.
198, Tào Tháo diệt Lữ Bố tại Từ Châu, Hạ Bì.
199, Viên Thiệu diệt Công Tôn Toản, năm giữ 4 châu.
200, Trận Quan Độ, Tào Tháo đánh bại 70 vạn quân Viên Thiệu, trở thành chư hầu mạnh nhất.
207, Tào Tháo thống nhất phương Bắc.
208, Trận Xích Bích, Đông Ngô thiêu cháy 80 vạn quân Tào. Thời kỳ Tam Quốc chính thức bắt đầu.
211, Lưu Bị nhập Thục.
219, Quan Vũ chiến tử, Tôn Quyền chiếm toàn bộ Kinh Châu.
220, Tào Tháo qua đời, thế tử nối ngôi, Tào Phi soán Hán, lập Đại Ngụy, niên hiệu Bản Sơ.
221, Lưu Bị xưng đế tại Thành Đô, sử gọi Thục Hán.
222, Trận Di Lăng, Lục Tốn hoả thiêu quân doanh, Lưu bị tổn thất nặng nề.
223, Lưu Bị chết tại thành Bạch Đế, Lưu Thiện nối ngôi.
225, Gia Cát Lượng bình định Nam Man, Mạnh Hoạch hàng Thục
226, Tào Phi băng hà, Tào Duệ nối ngôi, Tào Hưu,Tào Chân, Trần Quân, Tư Mã Ý phụ chính.
228, Binh xuất Kỳ Sơn, GCL bắc phạt lần 1.
229, Tôn Quyền xưng đế, định đô Kiến Nghiệp, sử gọi Đông Ngô.
234 , Sao rơi gò Ngũ Trượng
Lần cuối cùng Gia Cát Lượng bắc phạt, cùng năm bệnh nặng qua đời ở Ngũ Trương Nguyên
240 , Đại tướng Khương Duy nhà Thục Hán lần thứ nhất Bắc phạt.
249, Chính biến Cao Bình Lăng, Tư Mã Ý diệt tộc Tào Sảng
251-257, Hoài Nam tam phản, họ Tư Mã tiêu diệt các thế lực chống đối, thâu tóm toàn bộ quyền lực nước Ngụy.
263, Ngụy diệt Thục Hán, Lưu Thiện đầu hàng.
265, Cháu Tư Mã Ý là Tư Mã Viêm phế Ngụy xưng đế, sử gọi Tây Tấn.
279, 6 lộ quân Tấn tấn công nước Ngô.
280, Ngô Chủ Tôn Hạo đầu hàng, Tấn diệt Ngô, Trung Quốc tái thống nhất
Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN
Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!
phàm nhân Anh Tướng
2 năm trước
thác cương 아기 새=작은 새
3 năm trước
niết dục Tiểu Tử
3 năm trước
Toàn Chức Pháp Sư: Mạc Phàm mặc dù mạnh nhưng hắn không phải vô địch thiên hạ, ta thích điểm này!
Khơi Nguồn Cảm Hứng: Hành Trình Vô Tận Của Người Viết Truyện
Già Thiên: Nhân sinh của đạo sĩ trộm mộ Đoạn Đức
Tiên Nghịch nhân vật toàn tập • Phần IV
Thiên Châu Biến: Thượng Quan Tuyết Nhi
Kinh điển trích lời Dị Thế Tà Quân
Vô Địch Thật Tịch Mịch đẹp không? Quyển tiểu thuyết này giảng cố sự gì?
Tổ hợp tấu hài cực mạnh trong tiểu thuyết Ngã Dục Phong Thiên!
Đạo Giới Thiên Hạ có hay không?
Vạn Cổ Thần Đế: Trương Nhược Trần bị đánh gần chết, Phượng Thiên cứu tràng!
Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.