Đại Đạo Tranh Phong: Truyện này thế nào?

Táng Địa | | 2448

Review Tiên hiệp Xuyên qua

Đại Đạo Tranh Phong, là tiểu thuyết tiên hiệp huyễn tưởng tu tiên, được sáng tác bởi tác giả Ngộ Đạo Giả. Hiện tại đã hoàn thành.

Từ xưa tu tiên chi đồ, đều bị bị huyền môn thế gia sở cầm giữ, cũng không phàm dân có khả năng ngấp nghé.

Đến từ tận thế thế giới Trương Diễn, đạt được một khối thần bí tàn ngọc trợ giúp, nhưng lại muốn dùng phàm dân chi thân nghịch mà tranh phong, thề phải bước ra một đầu thuộc về mình trường sinh đại đạo!

 

 

Đại Đạo Tranh Phong

Tác giả: Ngộ Đạo Giả

Số vợ: 0

Số chương: 2328

 

Một bộ truyện xen kẽ giữa siêu phẩm và rác. Đơn giản vì nó cực kỳ kén người đọc. Chắc chắn là cực kỳ nhiều người chê bộ này. Nhưng mà đã đọc full và review thì ta là người thích nó rồi =))

Điểm sơ qua nhân vật chính Trương Diễn, xuyên không từ một mạt thế. Nghe tới đây thì chắc nhiều người nghĩ rằng lại một bộ huyền huyễn xuyên không, nhưng không, ban đầu ý con tác có lẽ cũng là vậy, sau đó do lên trình nên tác đã viết sang một lối hoàn toàn khác.

Sau khi xuyên không, thì nvc sở hữu một viên tàn ngọc có thể giúp người ta tăng tốc độ suy diễn. Với một lòng cầu đạo cùng với tàn ngọc nơi tay, Trương Diễn suy mưu nghĩ kế để cho mình có thể đạt được tới những điều tốt nhất cùng cảnh giới. Cuối cùng là đăng đỉnh, nhưng tới đây rồi vẫn không quên cầu đạo, đại đạo vô cùng, vĩnh vô chỉ cảnh.

Nếu nói về tại sao lại không vợ thì điều này lại là bình thường trong truyện. Đây là một thế giới cầu đạo, rất rất nhiều nhân vật khác cũng không có vợ gì, chỉ có sư đồ truyền thụ. Đây phải nói là một điểm cộng của truyện, nơi đây chỉ có đại đạo tranh phong, tới cuối cùng, thứ khác nhau là đạo niệm, chứ không còn tranh luận ai đúng ai sai.

Có nhiều người sẽ bảo rằng nvc luôn đứng đầu, tại sao không được coi trọng, thì nó giống như là đứng đầu trường cấp 3, không có nghĩa là sau này sẽ giàu bằng bọn giàu mấy đời, nắm giữ cả một mảng lớn kinh tế rồi. Mãi tới khi nvc đạt tới Nguyên Anh, mới được coi trọng.

 

Cảnh giới (phân chia khá mơ hồ)

  1. Trúc Nguyên tam cảnh (Hô hấp thổ nạp thôi)

  2. Minh Kính (khai mạch xong thì lên Minh Kính)

  3. Huyền Quang

  4. Hóa Đan

  5. Nguyên Anh

  6. Động Thiên

  7. Phàm Thuế (tìm đạo quả -> trảm quá khứ -> trảm tương lai)

  8. Chân Dương (Nếu không tu tới thì sẽ đổi sang là Độ cảm giác chứ không phải Chân Dương, nhưng đoạn đạo đồ từ đây)

  9. Luyện Thần

  10. Đại Đức (Là Luyện thần tam trọng)

  11. Đạo Chủ

 

Nếu có gì đặc biệt ở đây, thì phải có cấp bậc đại năng của truyện cực kỳ mạnh, không phế phế lèo tèo như mấy truyện khác, khác biệt cảnh giới là gần như không có chuyện vượt cấp khiêu chiến (kể cả nvc). Trong truyện sẽ có 1 vài câu thơ cho từng cảnh giới nữa.

 

Ưu điểm

  1. Nvc và nvp không chỉ đấu pháp, mà còn là đấu trí cực căng thẳng

  2. Boss cuối mạnh, nhưng cửa ải cuối cùng của nvc là đấu tâm, tâm kiên chí kiên nên mới mở ra cảnh giới Đạo Chủ.

  3. Cấp bậc đại năng chuẩn đại năng, Huyền Quang tam trọng một sợi huyền khí tồn tại 60 năm không thay đổi. Nguyên Anh tam trọng có thể thân ngồi trong phủ, Pháp thân di chuyển khắp thiên hạ. Động Thiên nhị trọng có thể khai mở một động thiên riêng cho mình. Phàm Thuế thì động thiên hóa tiểu giới, có thể nhìn thấy hình ảnh tương lai trong chiến đấu, quá khứ thì không ai cùng cảnh soi được, thậm chí cảm nhận được nguy hiểm qua thiên cơ. Chân Dương thì trong một giới vạn vật sẽ chuyển động theo xu hướng có lợi cho Chân Dương, 1 niệm quét một giới sinh linh. Luyện Thần thì siêu thoát hiện thế, nhìn thấy cả các thế giới song song, một niệm là cả hiện thế diệt vong. Đại Đức là đại đạo hóa thân. Đạo chủ thì khống chế quy tắc.

  4. Tên nvc khá oke (Trương Diễn). Đạo danh cũng ok (Huyền Nguyên). Truyện còn bày vẽ ra kính hào và xưng hào. Nên nếu gọi đầy đủ thì phải gọi là Huyền Nguyên U Hoàn Đại Diễn + tên gọi từng cấp bậc.

  5. Map siêu rộng.

  6. Tổng logic chung rất ổn, ít hố.

  7. Tốc độ tu luyện không quá nhanh.

  8. Dùng não nhiều

  9. Không có vượt cấp khiêu chiến, từ nguyên anh trở đi, cấp trên chỉ cần 1 suy nghĩ là giết được cấp dưới (trừ khi có bảo vật) nhưng cũng chỉ tới tầm Phàm Thuế là hết bảo vật như vậy.

 

Nhược điểm

  1. Hơi Lan man, tại vì đọc về cầu đạo nên nhiều chỗ đọc rất lằng nhằng khó hiểu.

  2. Convert rất khó nuốt, nhất là tên nhân vật phụ.

  3. Không có 1 tí cảnh sắc nào, kể cả của nvp

  4. Chưa giải thích được việc nvc xuyên không, kể cả vị lão đạo chỉ bảo cho nvc cũng không nói rõ ràng, mặc dù cuối truyện có nhắc lại chi tiêt này.

Nhận xét: 8/10

Bộ này hay, nhưng kén người đọc, không dành cho thái điểu. Convert nhiều chỗ khó nuốt nên trừ 1 điểm.

========

cre: Phạm Mạnh Cường

Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN


  • 0
  • 0

Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!

Bằng hữu tới nói 2 câu đi...

TIÊN HIỀN THƯ VIỆN

Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.

LIÊN HỆ QUẢNG CÁO

LIÊN KẾT

google news tiktok