Kiếm Lai: Văn Thánh

Nam Cung Nguyệt | | 372

Tiêu điểm nhân vật Tiên hiệp

Văn Thánh (文圣-Wen Sheng)  là một nhân vật trong tiểu thuyếtKiếm Lai của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu, ông là thầy của Thôi Trừng, Tả Hữu, Quân Tiễn, Tề Tĩnh Xuân và Trần Bình An.


Tổng Quan Nhân Vật


Tên: Văn Thánh

Tên Tiếng Trung: 文圣

Tên đầy đủ: Văn Thánh

Giới tính: Nam

Tác phẩm xuất hiện: Kiếm Lai


Hình Tượng Nhân Vật


Văn Thánh, còn được biết đến với biệt danh Lão Tú Tài, là một nhân vật quan trọng trong tác phẩm Kiếm Lai.

Ông là một vị thánh nhân Nho giáo, đại diện cho trí tuệ, đạo đức và tinh thần chính trực.

Ngoại hình

Không có miêu tả cụ thể về ngoại hình của Văn Thánh trong đoạn văn.

Tuy nhiên, dựa trên danh hiệu “Lão Tú Tài” và thân phận thánh nhân Nho giáo, ta có thể hình dung ông là một lão ông nho nhã, phúc hậu, với phong thái ung dung, điềm tĩnh.

Tính cách

  •  Chính trực, cương trực: Văn Thánh là người luôn đấu tranh cho lẽ phải, không ngại đối đầu với cường quyền. Điều này được thể hiện qua việc ông dám đứng lên chống lại kiếm tu Cự Lâu Châu, bảo vệ Bắc Ái Ái Châu, cũng như việc ông dám đối mặt với hai đồ đệ của Đạo Tổ để bảo vệ học trò Quân Tiễn.
  • Tâm tư rộng mở, vị tha: Dù bị hãm hại, tượng thần bị đập vỡ, đạo thống bị cắt đứt, Văn Thánh vẫn không oán hận. Ông cam tâm chịu thua, tự giam mình trong Công Đức Lâm, tiếp tục cống hiến cho Nho gia.
  • Tài năng xuất chúng: Văn Thánh là người có trí tuệ uyên bác, tài năng xuất chúng. Ông từng hai lần chiến thắng trong “Tam giáo biện luận”, được mệnh danh là “tam giáo dung hợp, chư tử đại thành”. Ông còn cùng Bạch Dã khai sáng thiên hạ thứ năm, chứng tỏ tầm nhìn và khả năng phi thường.
  • Hết lòng vì học trò: Văn Thánh luôn quan tâm, lo lắng cho học trò. Ông sẵn sàng hy sinh bản thân, lập giao ước với các vị thánh nhân để cứu Tề Tĩnh Xuân. Ông cũng tận tâm chỉ dạy, truyền thụ kiến thức cho các học trò khác như Mao Tiểu Đông, Trần Bình An.

Quan Hệ Nhân Mạch


Sư đồ

  • Đệ tử nhập thất: Thôi Trừng, Tả Hữu, Quân Tiễn, Tề Tĩnh Xuân.
  • Đệ tử ký danh: Mao Tiểu Đông, Mã Chiêm.
  • Quan môn đệ tử: Trần Bình An.

Đồng đạo

  • Bạch Dã: Cùng nhau khai sáng thiên hạ thứ năm.
  • Các vị thánh nhân Nho giáo: Từng tranh luận, sau đó lập giao ước để cứu Tề Tĩnh Xuân.
  • Lão giả họ Khuất: Từng luận đạo, được tặng “Sơn Quỷ”, “Thấp Giang”, “Đông Quân”, “Chiêu Hồn”.
  • Lão quán chủ của Đông Hải Quan Đạo Quán: Từng luận đạo và chiến thắng.

 Đối đầu

  • Kiếm tu Cự Lâu Châu: Ngăn cản “mở mang bờ cõi” về phía tây.
  • Hai đồ đệ của Đạo Tổ: Xung đột do bảo vệ học trò Quân Tiễn.

Mối quan hệ khác

  • Sơn Thần Tuế Sơn: Xin thanh kiếm phôi “Tiểu Phong Đô” cho Trần Bình An.
  •  Bạch Trạch: Được tặng “Sưu Sơn đồ”.

Năng lực sức mạnh


Văn Thánh là một vị thánh nhân Nho giáo, do đó năng lực của ông chủ yếu nghiêng về trí tuệ, tinh thần và đạo đức, hơn là sức mạnh thể chất hay pháp thuật như các hệ thống tu luyện khác.

Trí tuệ uyên bác

  • Tam giáo dung hợp, chư tử đại thành”: Văn Thánh am hiểu sâu rộng cả Nho, Phật, Đạo và các trường phái tư tưởng khác. Ông hai lần chiến thắng trong “Tam giáo biện luận”, chứng tỏ trí tuệ hơn người.
  •  Khai sáng thiên hạ thứ năm: Cùng với Bạch Dã, Văn Thánh tạo ra một thế giới mới,chứng tỏ tầm nhìn và khả năng sáng tạo phi thường.

Tinh thần bất khuất

  •  Đối đầu cường quyền: Văn Thánh dám đứng lên chống lại kiếm tu Cự Lâu Châu, bảo vệ Bắc Ái Ái Châu, cũng như đối mặt với hai đồ đệ của Đạo Tổ để bảo vệ học trò.
  •  Không oán hận: Dù bị hãm hại, tượng thần bị đập vỡ, đạo thống bị cắt đứt, Văn Thánh vẫn không oán hận, tiếp tục cống hiến cho Nho gia.

Đạo đức cao thượng

 Hết lòng vì học trò Văn Thánh luôn quan tâm, lo lắng cho học trò, sẵn sàng hy sinh bản thân, lập giao ước với các vị thánh nhân để cứu Tề Tĩnh Xuân.

  • Chính trực, cương trực: Văn Thánh là người luôn đấu tranh cho lẽ phải, không ngại đối đầu với cường quyền.

Khả năng đặc biệt

  • Trấn áp thần núi: Văn Thánh từng trấn áp một vị thần núi dựa lưng vào ngọn núi, gián tiếp gây ra cái chết của vị thần này. Điều này cho thấy ông có khả năng phong ấn hoặc áp chế đối thủ bằng Nho giáo

Kinh lịch nhân sinh


Văn Thánh, họ Tuân, còn được gọi là Lão Tú Tài, là Thập Tứ Cảnh trẻ nhất trong vòng vạn năm.

Ông tu đạo năm bốn mươi tuổi, mất sáu mươi năm, đắc đạo khi một trăm tuổi, dựa vào công đức thánh hiền và hòa hợp với núi sông để hợp đạo, cộng hưởng với trời đất.

Ông đã hợp đạo với Kim Giáp Châu, Nam Bà Sa Châu và Đồng Diệp Châu. Cách thức hợp đạo của ông là địa lợi, vốn có thể là nhân hòa, nhưng sau đó đã từ bỏ.

Đệ tử nhập thất của ông gồm có Thôi Trừng, Tả Hữu, Quân Tiễn và Tề Tĩnh Xuân.

Đệ tử ký danh gồm có Mao Tiểu Đông và Mã Chiêm. Quan môn đệ tử là Trần Bình An.

Vốn là vị trí thứ tư trong Văn Miếu, chủ trương “nhân tính bản ác, giáo dục hướng thiện”.

Ông đã tham gia và giành chiến thắng trong hai lần “Tam giáo biện luận”, lần cuối cùng là “mời Đạo Tổ, Phật Tổ an toạ”.

Ông được ca ngợi là “một nhà chi học, minh nguyệt đương không”.

Trước khi tượng thần được đưa vào Văn Miếu, đã có một khoảng thời gian ông chịu trách nhiệm trông coi năm ngọn núi lớn trong Tuế Sơn.

Việc ông ra mặt vì học trò Quân Tiễn cũng là một trong ba lần ra tay nổi tiếng nhất, dùng chữ bản mệnh của mình để trấn áp một ngọn núi lớn của Trung Thổ, khiến phần lớn ngọn núi chìm xuống lòng đất.

Vị thần núi dựa lưng vào ngọn núi đó ngay lập tức bị nghiền nát kim thân, hai vị đồ đệ của Đạo Tổ vì thế mà vô cùng tức giận, suýt chút nữa đã xé toạc thiên mạc, từ Thiên Ngoại Thiên xông thẳng vào thế giới.

Lão Tú Tài khi đó vẫn chưa quá già, không những không trốn về Nho gia học cung, ngược lại còn một mình một ngựa xông thẳng lên trời, tại nơi giao giới giữa hai thế giới, trực tiếp đối mặt với hai vị đồ đệ đang hùng hổ của Đạo Tổ, đưa cổ ra, nói đến đây mà chém.

Ông đã ngăn cản kiếm tu Cự Lâu Châu “mở mang bờ cõi” về phía tây, nhưng sau đó, Bắc Ái Ái Châu đã không còn chữ Bắc nữa.

Văn Thánh ngày xưa, văn chương tao nhã, nhưng hành văn nghiêm cẩn, lý luận thấu đáo, mạch lạc rõ ràng, cho dù là người mới biết chữ, chỉ cần hơi hiểu văn ý, cũng có thể dễ dàng đọc hiểu.

Ông được mệnh danh là “tam giáo dung hợp, chư tử đại thành”.

Sau “tranh chấp tam tử”, ông cam tâm chịu thua, tự giam mình trong Công Đức Lâm của Văn Miếu, tự xưng là “người gánh vác”.

Tượng thần của ông bị hạ thấp vị trí hết lần này đến lần khác, cuối cùng bị đưa ra khỏi Văn Miếu và đập vỡ, đạo thống bị cắt đứt, sách vở bị cấm, đệ tử ly tán khắp nơi.

Khi Tề Tĩnh Xuân đến châu khác, chống đỡ thiên đạo, thân tử đạo tiêu, để phá vỡ lời thề, ông buộc phải lập một giao ước không ai ngờ tới với tất cả các vị thánh nhân, chứ không riêng gì thánh nhân Nho giáo.

Ông chủ động từ bỏ thân xác, từ bỏ rất nhiều thần thông của thánh nhân Nho giáo, chỉ còn lại thần hồn du ngoạn giữa trời đất.

Ông từng cầu xin Sơn Thần Tuế Sơn một thanh kiếm phôi tên là “Tiểu Phong Đô” cho Trần Bình An, sau này hóa thành phi kiếm “Sơ Nhất”.

Ông đã chiến thắng trong “luận đạo” với lão quán chủ của Đông Hải Quan Đạo Quán.

Ông cùng với Bạch Dã cùng nhau khai sáng ra thiên hạ thứ năm, có công đức tạo hóa, nhưng ông đã từ chối không nhận, để lại toàn bộ cho học trò.

Về việc tranh luận niên hiệu “Gia Xuân”, Lão Tú Tài dùng một cái, Văn Miếu dùng một cái, cuối cùng quyết định theo đề nghị của Lão Tú Tài.

Còn việc năm nguyên niên cuối cùng được ấn định vào giờ khắc thành trì hạ xuống, cũng là chuyện sau khi tranh cãi không ngớt, cũng là một mình Lão Tú Tài, cãi nhau với cả đám người Văn Miếu.

Trước đại chiến, ông đã dùng “Lễ ký tam bản” để chỉ điểm cho Mao Tiểu Đông; mượn chữ bản mệnh “Sơn” của đại tế tử Lữ Tỉ của Lễ Ký học cung, đồng thời dặn dò ông ta cho Sơn Nhai thư viện trở lại hàng ngũ Thất Thập Nhị thư viện; năm Gia Xuân thứ ba, ông được Bạch Dã “lễ đưa” ra khỏi thiên hạ thứ năm; năm Gia Xuân thứ tư, ông bái kiến Bạch Trạch, được tặng “Sưu Sơn đồ”, trở về Trung Thổ Văn Miếu; đầu xuân năm Gia Xuân thứ năm, ông gặp lại đại đệ tử năm xưa, cùng nhau đứng bên bờ Tề Độc đã đổi mới khí tượng; tại Thư Giản hồ, ông được lão giả họ Khuất tặng “Sơn Quỷ”, “Thấp Giang”, “Đông Quân”, “Chiêu Hồn”; đưa Bạch Dã đến Đại Huyền Đô Quan ở Thanh Minh thiên hạ; tham gia “Hà bạn nghị sự” lần thứ hai; chiến thắng trong “luận đạo” với lão giả họ Khuất ở Đại Ly mô phỏng Bạch Ngọc Kinh.

Khi Văn Miếu nghị sự, tượng thần của ông được dựng lại, vị trí phối tự trong Văn Miếu không thay đổi, ông khôi phục thân phận Văn Thánh.

Nguồn: TIÊN HIỀN THƯ VIỆN


  • 0
  • 0

Thư hữu cần đăng nhập để bình luận!

Bằng hữu tới nói 2 câu đi...

TIÊN HIỀN THƯ VIỆN

Tiên hiền thư viện tổng hợp review truyện, sưu tầm kinh điển trích lời, viết xuống tiêu điểm nhân vật, cầm tay chỉ đạo sáng tác, tóm tắt truyện chữ, đóng góp truyện ngôn tình, review truyện ngôn tình.

LIÊN HỆ QUẢNG CÁO

LIÊN KẾT

google news tiktok